Chương 4: "Hứa Thiên An ngồi trong nhà vệ sinh, đếm lông đuôi câu thời gian."

236 33 2
                                    


"Kim Cát, lại đây"

Dương Thanh vỗ đùi mình gọi mèo, Hứa Thiên An quay đầu, vươn vai cơ thể bao bọc bởi màu lông trắng đi tới. Bước đi rất nhẹ nhàng, uyển chuyển rồi bật nhảy trèo lên đùi anh.

Dương Thanh hài lòng nhìn, vuốt lông nó tiếp tục làm việc. Kim Cát nhắm mắt cuộn người trên đùi anh ta, thầm thở dài.

Hóa ra vì dì Liên về quê, Dương Thanh không an tâm để hắn cho người khác nên mới mang luôn hắn theo. Chỉ là một con mèo, sẽ không ảnh hưởng gì tới bộ mặt anh ta mà đúng không?

"Mèo nhà ai đây?"

Cả cơ thể bị nhấc bổng, Kim Cát đang mơ màng ngủ thì giật mình tỉnh dậy,  một người phụ nữ nhấc nó thả ra chỗ khác để ngồi xuống ghế, tự rót cho mình một cốc nước rồi liếc nó: "Chắc mày là con mèo mới của Dương Thành"

Cô ả chống cằm nhếch cười "Mày trông khá đẹp đó chứ" rồi vỗ phần đệm ghế bên cạnh mình nói "Lại đây"

Hứa Thiên An nghiêng đầu, đôi tai mềm mại ve vẩy. Bàn chân đệm thịt di chuyển tới gần người phụ nữ, nhảy lên chỗ cô ta vừa vỗ, dụi đầu vô tay đối phương để lấy lòng. Người phụ nữ hài lòng với thái độ của nó, ngón tay thon dài vuốt ve bộ lông trắng "Thật là một chú mèo xinh đẹp"

"..." Đàn ông bị gọi là xinh đẹp không sao cả, là mèo thì càng không sao.

"Bao sao gần đây nó sáng sủa hơn" Cô mỉm cười gãi góc tai nó,đôi mắt cong vốn kiêu ngạo như dịu đi, thật giống với Dương Thanh, nhưng cách nói chuyện thì không

"Chắc mày không hiểu tao nói cái quái gì đâu ha" Cô ấy che mồm hô hô cười một cách kì quặc, rồi cầm nơ cổ nó chỉnh cho nó bớt lỏng nói tiếp "Thật tiếc là tuổi thọ của mày ít, đến lúc mày mất Dương Thanh có khi lại cô đơn tới già luôn cũng nên"

Ây dô, chị gái ơi chị đừng trù người khác vậy chứ?

Dáng ngươi thon tựa, mắt đảo nhìn sang người đứng sau họ từ lâu, ngả ngờn cố tình hỏi "Đúng không?em trai~"

Dương Thanh khó chịu nhíu mày, cố tình lơ đi người chị gái của mình tới bàn làm việc, trước khi ngồi xuống lại quay người gọi "Kim Cát, lại đây"

Quay đầu chuẩn bị nhảy xuống chạy tới,nó dường như cảm thấy mối quan hệ giữa bọn họ không đơn giản chỉ là 'chị em'

"Ngao!" Tiếng kêu bị nghẹn,dây cổ thít chặt làm tắt cổ,Kim Cát giãy giụa trong tay cô.

"Nào,tao còn chưa cho mày đã định đi rồi" Cô ả cố tình lắc dây cổ, sợi dây này khi nãy đã được siết chặt, Kim Cát giãy giụa cũng khó mà thoát được.May mắn ngay lúc nó sắp hết sức, Dương Thanh tiến tới bắt lấy cổ tay chị gái anh ta, lực kéo rất mạnh khiến đối phương bị đau.

Kim Cát rơi xuống, được Dương Thanh đỡ lấy ôm trọn vào trong lòng dỗ dành.

Dương Thanh,suýt thì tôi mất một mạng luôn đấy!

Kim Cát ngao ngao như trách móc, sợi dây vải được gỡ ra để lộ vết đỏ sâu quanh cổ, chạm vào hay cử động đều rất đau.Một sợi dây bằng vải cũng có thể tạo được vết thương đáng sợ như vậy, lần sau có bị bắt đeo hắn cũng không thèm đeo!

[Np/Tổng công] Mèo yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ