Chương 80: Sơn và Y

349 37 4
                                    

edit+beta: míngchan

Hoắc Xuyên giao vụ xe cộ cho Giang Hải Đào xử lý, còn mình thì sống chết đòi bám càng Vân Mạt.

Cái tên này cứ thần thần bí bí.

Nếu nói cậu ấy có bản lĩnh thật? Thanh Tâm chú kia rõ ràng là bốc phét.

Nhưng nếu bảo cậu ấy hãm hại lừa gạt người khác? Thì cậu ấy lại luôn nói đúng rất nhiều chuyện.

Cho nên hiện tại, cảm quan của Hoắc Xuyên về Vân Mạt đầy phức tạp.

Có một điều cậu ta đã xác định, nhãi ranh này đại khái chính là cái nick WB vô liêm sỉ " Gọi ta là ba ba" kia!

Ba cái con khỉ ấy! Chơi khăm cậu ta mất mười vạn tinh tệ! Da mặt cái tên này còn dày hơn tường thành!

Cho nên Hoắc Xuyên muốn xác nhận ở cự ly gần xem bản lĩnh thần côn của cậu ấy rốt cuộc là thật hay giả.

...

Lúc hai người đẩy cửa bước vào, cha mẹ Vương Minh Y đều có mặt, Vương Minh Đào cũng ở bên cạnh.

Bốn người không ai có sắc mặt tốt, đặc biệt là vị phu nhân trung niên kia. Mệt mỏi lo lắng bao nhiêu ngày làm bà ấy chẳng còn tâm tư đâu mà chăm chút, bộ quần áo sang trọng nhăn nhúm hết cả lại. Có thể thấy được trong khoảng thời gian này bà ấy không chợp mắt được bao nhiêu.

Còn tình trạng của Vương Minh Y cũng rất tồi tệ. Mặt mày tái nhợt, trên người cắm đủ các loại kim ống đưa những chất lỏng vô hình vào cơ thể để duy trì sự sống.

Đôi mắt cô ấy nhắm chặt, hốc mắt trũng sâu, trên đầu bị một luồng khí đen bao phủ...

Vân Mạt cau mày, là cô ấy?!

Là cô gái phúc thọ song toàn nhưng sự sống lại như bị thứ gì đó ăn dần ăn mòn.

Vương phu nhân vừa nhìn thấy Vân Mạt đã biết đây chính là đại thần trong miệng Tần Mộc.

Một gương mặt trẻ trung non nớt thật sự khó mà làm cho người ta nảy sinh cảm giác tin tưởng.

Hy vọng lớn bao nhiêu thì thất vọng nhiều bấy nhiêu.

Sự thất vọng của Vương phu nhân còn chưa kịp che giấu thì đã bị Vân Mạt nhận ra.

Cô cười nhẹ, chẳng thèm để ý.

"Cô đến rồi à?" Tần Mộc vội vàng chạy đến chào hỏi.

Vân Mạt gật đầu, sau đó tiến lên phía trước, cố gắng để nhìn rõ hơn một tí.

Người nhà họ Vương không ngăn cản nhưng một bác sĩ đứng cạnh lại ngẩng đầu liếc cô một cái, ánh mắt tỏ ý không hài lòng: "Đây là phòng chăm sóc đặc biệt, không phải người nhà mời ra ngoài cho!"

Vân Mạt nghiêng đầu nhìn ông ta, bảng tên trên ngực ghi họ Tôn, là một chủ nhiệm khoa.

Tần Mộc vừa định giải thích thì vị bác sĩ Tôn kia đã chĩa đầu mâu về phía anh ta: "Tiểu Tần, giường 506 cần đổi khoang chữa bệnh, cậu đi sắp xếp đi."

Tần Mộc khẽ thở dài. Từ sau lần không giúp ông ta xử lý khoản tiền hoàn trả, vị chủ nhiệm Tôn này liền để mắt đến anh ta hơn, thi thoảng là hạch họe.

Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi tiếng toàn Tinh TếTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon