CHƯƠNG SÁU: BÁO TIN

2.2K 126 1
                                    

Lucy's POV

Đã vài tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi Natsu dẫn tôi đi thăm quan nơi được cho là nhà tôi. Tôi đã gặp vị chủ nhà và bà ấy đã được biết về tình trạng hiện giờ của tôi. Mặc dù trông bà ấy chẳng có vẻ gì quan tâm lắm. Thái độ của bà ấy có lẽ đã giúp tôi phần nào nhận ra mối quan hệ của chúng tôi trước khi hôn mê.

Tôi đang ngồi trên chiếc giường của mình. Thả hồn vào khoảng không vô định, biết rằng có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ lấy lại được ký ức. Tôi đã nghĩ liệu mọi người sẽ cảm thấy thế nào. Natsu, Wendy, Levy và cả Hội trưởng. Khi họ biết tin họ đã rất sốc. Thật đau lòng khi phải nhìn thấy mọi người như vậy.

Dễ bị nản lòng, tôi cho là vậy, một trong những điểm yếu lớn nhất của tôi. Tôi thật sự rất ghét khi phải thấy ánh nhìn đó trong đôi mắt họ và tôi còn chưa có đủ thời gian để hiểu rõ cảm xúc của mình. Tôi chợt nghĩ có lẽ đó là điều tôi đã từng có trước khi cuộc sống này đã bất ngờ lấy đi của tôi.

Những người còn lại trong hội vẫn chưa biết được tình trạng hiện giờ của tôi. Hay ít ra đó là những gì Natsu đã nói tôi biết. Tôi đứng lên và tiến về phía cánh cửa. Đã đến lúc cho mọi người biết điều này trước khi lại phá vỡ thêm kỳ vọng của bất kỳ ai nữa.

Khi tôi mở cánh cửa ra Natsu đã đứng sẵn bên ngoài như thể cậu đang định gõ cửa.

"Ồ Lucy! Tớ đang định đến đón cậu." Cậu nói.

"Thật chứ, tại sao?"

"Hội trưởng cho là đã đến lúc thông báo cho mọi người trong hội biết về việc cậu mất hết ký ức của mình." Cậu đáp.

"Chà, thật ra tớ đang tính là điều đó đây." Tôi khúc khích cười.

"Ừ, vậy ta đi thôi!" Natsu nở nụ cười.

Tôi gật đầu và bước theo cậu ấy ra khỏi nhà và tiến về hội. Không gian im ắng bao trùm lên chúng tôi cả quãng đường đến đó. Nhận thấy việc chúng tôi không có gì để nói về vấn đề đó đã khiến bầu không khí như vậy.

Khi chúng tôi đến hội, mọi sự chú ý của mọi người hướng đến chúng tôi. Kể từ khi tôi thức giấc sau giấc ngủ dài tôi bỗng trở thành tâm điểm đối với mọi người trong hội.

"Này mọi người! Nghe này, Lucy có điều này cần nói với mọi người.'' Natsu hét lên, khiến mọi người xung quanh im lặng lắng nghe.

Tôi nhìn quanh, khuôn mặt của tất cả những người tôi đã biết đều ở đây. Họ đang rất nôn nao muốn biết điều tôi định nói là gì.

"Tôi biết các bạn đều rất vui khi thấy tôi tỉnh dậy. Và tôi thật sự rất ghét phải phá hỏng điều đó, nhưng tôi có vài tin xấu." Tôi bắt đầu.

Tôi thấy nét biểu cả của mọi người trong hội chuyển từ nôn nao sang nét nhìn lo lắng.

"Sự thật là...Tôi không nhớ bất cứ gì cả. Ngay cả Hội, ngay cả bất cứ ai trong số các bạn, tôi thậm chí còn không nhớ được chính bản thân mình là ai." Trông mọi người bắt đầu tỏ vẻ hoảng hốt.

[Fic dịch-Nalu] ĐÁNH MẤT KÝ ỨCWhere stories live. Discover now