Chap 22

11.2K 651 115
                                    

Sáng hôm sau

Jungkook tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân và ăn sáng như mọi ngày. Chỉ có điều, hôm nay cậu dậy sớm hơn thường lệ!

Ăn sáng xong, cậu dọn vội đống bát đĩa trên bàn sau đó liền vơ lấy chiếc balo khoác lên vai, ung dung bước ra ngoài.

- Sao em dậy sớm vậy? - một giọng nói trầm ấm vang lên ở sau lưng.

Jungkook theo phản xạ quay đầu lại nhìn, là Taehyung. Cậu lúc đầu có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó liền lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có, nhàn nhạt hỏi lại:

- Chẳng phải anh cũng vậy sao?

- Hmm, mọi khi tôi vẫn thường dậy vào giờ này! - anh nhún vai.

Jungkook không buồn đáp lại. Liếc nhìn anh ta một lượt từ trên xuống rồi quay người lại định đi thì...

- Đợi đã! - anh kéo tay cậu, nói.

- Gì? - cậu khó chịu đáp lại.

- Đợi tôi, chúng ta cùng đến trường!

- Cái gì? - Jungkook ngạc nhiên.

Taehyung không nói gì. Hung hăng kéo cậu đến chỗ ghế sofa mà ấn xuống, sau đó liền xoay người đi vào bếp. Jungkook lúc đầu vốn không cam chịu, nhưng sau đó nghĩ lại. Biết đâu như vậy lại khiến cho Yoona ghen thì sao? Cậu nghĩ vậy, vậy nên mới chấp nhận nhẫn nhịn một lần, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa đợi anh.

Taehyung cũng không lâu lắm, chỉ ăn một miếng bánh sandwich và một cốc cafe rồi đi ra ngoài. Anh cũng là vì không muốn cậu phải đợi lâu, chứ không thì bình thường cũng phải mất gần tiếng chứ ít gì.

- Đi thôi! - anh nói.

Jungkook nghe vậy liền đứng dậy, đi thẳng một mạch ra ngoài lấy xe. Taehyung lắc đầu cười khổ đi theo sau. Tại sao cậu nhóc này lại đáng yêu như vậy chứ? Anh nghĩ thầm, sau đó liền bất giác mỉm cười.

Jungkook thấy vậy liền cảm thấy ớn lạnh, lùi ra đằng sau mấy bước giữ khoảng cách với anh, hỏi:

- Này, anh có tiền sử bị thần kinh hả?

Taehyung nghe vậy, khóe môi giật giật: - Thần kinh? Nhìn tôi giống vậy lắm sao?

- Ừ - cậu thành thật trả lời.

- Thôi, đi học! - anh nói, rồi quàng tay qua bá vai cậu, kéo lên xe. Chiếc xe cũng bắt đầu chuyển bánh, từ từ rồi nhanh dần.

...

Trường SOPA

Jungkook mở cửa xe bước xuống, còn chưa định thần được cảnh vật xung quanh như thế nào thì đã bị một "vật thể lạ" đè lên. Cậu nhăn mặt.

- Ko Eun Ah, mới sáng sớm ra cậu đã làm cái trò gì vậy? Bỏ tớ ra ngay! - cậu nói.

- Xin lỗi, hì hì! - cô rời khỏi người của cậu, đưa tay lên gãi đầu, cười giả ngu.

Jungkook lắc đầu bất lực. Lại nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, cậu nhíu mày.

- Gì đây? Bộ dạng này là sao?

- Sao cơ? - cô khó hiểu.

Jungkook không nói gì, chỉ tay xuống dưới chân cô, sau đó lại chỉ thẳng vào mặt, đặc biệt chú ý đến cặp kính không tròng kia. Eun Ah như hiểu được cậu muốn nói gì, "À" một tiếng sau đó liền giải thích:

[Allkook] Thay đổi để trả thùNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ