Chương 12

453 49 4
                                    


Chương 12 : Lễ Tế thần bí

Noãn Thiên Vực dừng xe lại, nhảy xuống xe định hỏi đường, thuận tiện hỏi luôn tình trạng trong thôn. Đứng bên ngoài thôn có tám người, đều là những người già tóc trắng xóa.

Đây là một nơi khá hẻo lánh, nếu như không vì bắt buộc mà phải đi đường vòng, các nàng nhất định sẽ không đi tới đây !

An Dĩ Mộc nhìn thấy tám người còn sống sót không khỏi kinh ngạc, người trong thôn hẳn là không nhiều, có lẽ vì địa hình xung quanh toàn là đất nên người chết vì động đất không nhiều. Coi như là tang thi không xuất hiện, người sống sót đáng lẽ phải là người trẻ tuổi tràn đầy năng lượng, tại sao ở đây lại toàn người có tuổi ?

Noãn Thiên Vực trở lại xe, cao hứng nói "Đêm nay tụi mình cứ nghỉ ngơi tại đây đi, bọn họ bảo tang thi trong thôn đều bị xử lý hết rồi"

Lăng Thu Vũ từ nãy đến giờ vẫn nhắm mắt dưỡng sức.

Nghĩ đến mọi người ai cũng đều mệt mỏi, tuy còn có chút nghi ngờ, An Dĩ Mộc vẫn đồng ý việc qua đêm tại đây.

Các nàng chọn một căn nhà tương đối sạch sẽ, đậu xe ở bãi đất trống nhỏ trước nhà. Cả bọn dọn dẹp sơ qua, ăn một chút thức ăn để có sức, sau đó Lăng Thu Vũ cùng Noãn Thiên Vực liền nằm xuống nghỉ ngơi.

An Dĩ Mộc đứng ngoài sân, lòng bàn tay phải hơi tỏa nhiệt, vết bớt hình răng cưa dưới ánh trăng tỏa ánh sáng đỏ như máu, trông cực kì kỳ quái.

Thế giới này vốn đã thay đổi, hiện tại kẻ mạnh mới là kẻ có thể sống sót.

Trong lúc nàng ngơ ngẩn người suy nghĩ, phía bên ngoài liền truyền đến tiếng huyên náo ầm ĩ. Thính lực của An Dĩ Mộc so với người bình thường gấp ba lần cảm nhận rõ có một đám người đang tiến đến gần nơi các nàng ở. Nàng tìm một góc khuất, nhẹ nhàng leo lên tường, bí mật quan sát.

Một đám người tầm ba mươi tên tiến đến ngày càng gần, kỳ quái ở chỗ ai trong số họ cũng mặc áo choàng đen, lấy mũ che mặt đi, vừa đi vừa hô to "Đức Chúa vĩ đại, cảm tạ Ngài đã che chở loài người ! Mọi người sẽ vì Ngài dâng hiến tất cả !"

Ở đầu đám người là ba cô gái trẻ bị trói lại trong chăn trắng, miệng bị dán băng dính màu đen, mắt cũng bị che đi mất, chỉ có thể để người phía sau huých mạnh vào người mới đi được.

An Dĩ Mộc đoán không ra được mục đích của bọn họ, nhưng bọn họ lại cho các nàng nghỉ ngơi trong nhà, xem ra không có ý xấu với ba bọn họ. Thế là Dĩ Mộc liền hiếu kỳ đi theo.

Đi được hơn mười phút, tới tận cuối thôn bọn họ mới chui vào một hang động. An Dĩ Mộc tất nhiên không đi theo, chỉ ở ngoài cửa động lén lút nhìn.

Bọn họ đem ba nữ nhân bị bọc kín đặt lên một trụ đá, trụ đá hình tam giác, mỗi góc đặt một người. Sau khi chắc chắn ba người kia đã nằm im, đám người vòng quanh trụ đá nhảy múa lung tung, trong miệng đôi khi phát ra thanh âm kì quái, cứ thế lặp đi lặp lại hơn một tiếng đồng hồ. Ngay lúc An Dĩ Mộc định đứng dậy bỏ đi, những người này cũng bắt đầu lục đục trở về thôn.

[Edit][BHTT] Mạt Thế Thức Tỉnh - Mạt ThầnWhere stories live. Discover now