Chương 108

2K 140 9
                                    

Diễn tập cùng thực chiến?

Thời điểm Lục Tĩnh Sanh đến công ty vẫn còn cân nhắc hàm nghĩa bưu kiện Diệp Hiểu Quân gửi tới.

Mấy tháng này bưu kiện nàng phát đến bình thản không thể bình thản hơn, bỗng nhiên thay đổi phong cách khẳng định có nguyên nhân.

Lục Tĩnh Sanh đề xuất hạng mục mới đã được hội nghị thông qua, từ sớm chạy đến muộn, làm cho nàng vô cùng mệt mỏi.

Buổi tối mời tiểu Quý cùng đi uống một chén, tiểu Quý nói nàng phải lái xe không thể uống rượu, vì vậy Lục Tĩnh Sanh liền kêu thêm Sài Trăn cùng đi.

"A? Phải gọi nàng?" miệng Tiểu Quý lệch lệch ra.

"Như thế nào?"

"Boss, ngài nhìn một trương khuôn mặt lạnh như tiền kia thật sự còn có thể có tâm tình tốt uống rượu sao!"

Lục Tĩnh Sanh suy nghĩ một chút, Sài Trăn thật rất ít cười, không, hồi tưởng lại cơ bản không thấy từng thật sự có cười qua, khóe miệng có thể khẽ động nhưng trên cơ bản cũng là cười lạnh.

Thời điểm mới quen Diệp Hiểu Quân, Diệp Hiểu Quân cũng giống như vậy.

Lục Tĩnh Sanh cười vỗ vỗ lưng nàng: "Đi thôi."

Sài Trăn lái xe so với Lục Tĩnh Sanh còn cẩn thận hơn, trừ phi vạn bất đắc dĩ nếu không cả nói cũng không biến, tiểu Quý ngồi trên ghế phó lái càng xem trong lòng càng bị đè nén, hận không thể đem nàng từ vị trí lái đá văng đi.

Sài Trăn mắt nhìn thẳng phía trước một chút biểu lộ cũng không có, làm cho tiểu Quý nghĩ đến những khuôn mặt lạnh của nữ sát thủ trong [Terminator 3].

"Nhìn tôi làm gì." Sài Trăn bỗng nhiên hỏi, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú phía trước.

Tiểu Quý đặc biệt không bị trói buộc mà tựa trên mặt ghế, "Tôi nhìn phong cảnh cô ngăn cản tôi."

Sài Trăn lúc này mới phân cho nàng nửa tấc ánh mắt: "Ngây thơ."

Con mắt Tiểu Quý trừng đứng lên: "Cô mắng tôi!"

Sài Trăn: "Ha ha."

Tiểu Quý: "..."

Lục Tĩnh Sanh nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm cũng thực thú vị, suy nghĩ loạn phiêu, cuối cùng vẫn sẽ rơi về Diệp Hiểu Quân.

Cô nương này cũng thật giỏi, nói đi là đi, vừa đi là đi mấy tháng... Nàng đến cùng đang suy nghĩ gì? Nghĩ vậy trong lòng Lục Tĩnh Sanh lại có đoàn hỏa, đây là ở trốn mình? Chẳng lẽ mình còn có thể thật sự đem người trói đến bệnh viện sao?

Tửu lượng Tiểu Quý bình thường, Lục Tĩnh Sanh còn chưa có nhấm nháp được một ít mà Tiểu Quý đã đỏ bừng cả khuôn mặt, thân thể nghiêng lệch đi.

Sài Trăn ngồi ở một bên uống Cocacola, bĩu môi: "Không uống được còn miễn cưỡng, không phải ngực vừa mới trúng đao sao?"

"Theo giúp boss uống rượu tôi cao hứng! Tôi hài lòng!"

Sài Trăn xê dịch bờ mông, cách xa nàng một chút.

Lục Tĩnh Sanh cầm lấy chén rượu rất không có tí sức lực nào, Đồng Ấu Ninh gần nhất bận quá căn bản không có thời gian cùng nàng, đột nhiên cảm giác được giống như Đồng Ấu Ninh có nhiều tiền nhiệm đáng tin cậy như vậy coi như cũng không tệ, tối thiểu thời điểm lúc này còn có thể tùy tiện bắt ra một người đến cùng mình uống say.

[BHTT][Edit-Hoàn] Có Chuyện Muốn Nói Cho Em Biết - Ninh ViễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ