Chương 51: Nếu Là Thiên Ý

1.1K 95 7
                                    

-"Chị ổn chứ?"

Mồ hôi nối dòng lăn dài qua trán, trông Chung Thi Uyển tình trạng không giống người khỏe mạnh là mấy.

Lẽ nào phát sốt rồi chăng? Ngọc Lan thầm bất an, vốn định sờ trán kiểm tra thì đúng lúc đối phương bật thẳng người, giơ lá bùa nằm trong hộp thủy tinh, nghiêm trọng chấn vấn: "Thứ này làm sao cô có được?"

Ngọc Lan chớp nháy liền đoạt về hộp thủy tinh, bờ mi run run vẫn còn chưa hết sửng sốt, nàng nhanh nói: "Đây là vật gia truyền."

Chung Thi Uyển không từ bỏ mà dần dà tiếp cận nàng, nghiền ngẫm lá bùa được nàng ôm khư khư trước ngực: "Chín sợi tóc, ý tôi nói bên trong lá bùa chứa chín sợi tóc phải không?"

Kể từ khi Ngọc Lan được ông nội trao lá bùa cho đến nay nó vẫn nằm yên trong hộp, nàng chưa một lần chạm vào huống chi biết được bên trong nó chứa đựng thứ gì. Tuy nhiên nghe Chung Thi Uyển miêu tả như cô mới chính là chủ nhân thực thụ của nó, nàng thật không kiềm được mà rùng mình.

Chung Thi Uyển mất kiên nhẫn thúc giục nàng: "Phải không?!"

Mạch suy nghĩ chợt ngắt quãng. Ngọc Lan lắc đầu đáp: "Em không biết."

Điều hòa hơi thở, tương tự như vậy lặp lại vô số lần, tận lực tiết chế, tiết chế. Chung Thi Uyển quay lưng buông thõng cánh tay, đôi vai gầy hao run nhẹ: "Vào trong rồi nói tiếp."

Mây chiều sậm màu dày đặc, mùi gió lạnh thổi tán cây kêu xào xạc, xào xạc, ít phút nữa thôi nơi nơi đều ướt đẫm bởi cơn mưa cuối mùa.

Màn mưa không nặng hạt nhưng quá dai dẳng, thuận theo cái đà này, có khả năng sẽ kéo dài tận tối.

Ngọc Lan nhận được tin nhắn từ Lily. Nàng đang mắc kẹt vì phía trước xảy ra tai nạn giao thông, phải tốn thêm ít thời gian chờ giải quyết, có lẽ sẽ tới muộn.

Chai nước suối chầm chậm dịch chuyển gần nàng. Vỏn vẹn ba ngón tay thon dài bám trụ thân chai, đủ khiến nàng say sưa ngắm nhìn, nếu nuôi dài móng, chắc chắn đẹp hơn bội phần.

-"Thứ đó là vật gia truyền?"

"...Vâng." Chung Thi Uyển bình tĩnh hơn nhiều, Ngọc Lan vì thế mà bớt đi nỗi sợ. Một Chung Thi Uyển sẵn sàng ăn tươi nuốt sống nàng, nhắc lại vẫn còn sởn gai ốc đây.

Chung Thi Uyển có chút mất kiên nhẫn chồm người, bàn tay hình nấm đấm dằn dằn trên mặt bàn kính: "Tính cả cô, tổng cộng truyền được bao nhiêu đời?"

Câu hỏi này nàng mới không biết trả lời làm sao cho đúng, bằng cách nào biết được trong khi ông nội nàng còn không nhớ ông là đời thứ bao nhiêu?

-"Em không biết chính xác thời gian, chỉ biết đây là bùa may mắn được lưu truyền từ nhiều đời trước."

-"Bùa may mắn?"

Gật đầu.

Lá bùa bảo quản tốt nên họa tiết, đường chỉ thêu, sợi chỉ rút tất cả nguyên vẹn y lúc ban đầu, quá trình hư hại cùng lắm chỉ dừng lại ở mức độ phai màu.

Chung Thi Uyển không chắc nó và lá bùa của mình có đúng là một hay không, ở đây... phần đáy dưới góc trái lá bùa có mảnh chấp vá, trùng khớp với lá bùa năm ấy.
Khi nhận lá bùa từ Ni trưởng, mình còn chê bà keo kiệt, nài nỉ cỡ nào đi nữa, cũng nhất quyết không chịu đổi cho mình lá bùa mới hơn.

[BHTT] [Xuyên Không] Nhà Ta Có Một Tiểu Thư - [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ