Chương 10

1.5K 61 0
                                    

Editor: hungtuquy

"Ha ~"

Hoắc Lê đột nhiên mở mắt ra, trước mắt là một mảnh đen nhánh, hắn theo bản năng hướng bên người sờ soạng, cảm giác hơi lạnh, hiển nhiên trống không không có gì. Hắn quay đầu nhìn phía bên cạnh nhìn, giờ phút này vừa mới ba giờ.

Dưới thân truyền đến khoái cảm giữa hai chân vừa tiết qua dính nhớp nháp đều đại biểu hắn vừa mới đã trải qua chuyện gì. Duỗi tay có chút bực bội nhéo nhéo giữa mày. Hắn thế mà lại mộng xuân, huống hồ lại ở cái nơi có nhiều ngũ quang tuyệt sắc luẩn quẩn, như thế nào lại đối với một cố gái chỉ thấy qua vài lần liền động dục niệm?

Sở Ca từ trong mộng tỉnh lại, trên người toàn thân đều thoải mái, hạ thân cũng truyền đến chất lỏng dính nhớp, sắc mặt không có biến mất đỏ càng thêm vài phần, thật sự là quá kích thích, bất quá một hồi mộng xuân, cô thế nhưng sẽ có cảm giá mãnh liệt như vậy!

Đem chính mình chôn ở trong chăn lớn trong chốc lát, mới rốt cuộc từ trên giường bò dậy đi tắm rửa, rốt cuộc cô còn muốn dưỡng tinh thần cho tốt, ngày mai cùng ảnh đế diễn cảnh phối hợp đâu!

"Hoắc Lê... Hoắc Lê? Cậu làm sao vậy? Thất thần?" người đại diện Hoắc Lê Lý Vũ kỳ quái nhìn rõ ràng thất thần nam nhân, trong mắt tràn đầy tò mò, tuy rằng lúc trước Hoắc Lê cũng không thích nghe hắn nói chuyện, nhưng bây giờ ở hắn nói công tác cũng không nghe vào đầu!

"Khụ ~ không có gì, anh lại đem kế tiếp kế hoạch phát vào hòm thư đi, tôi không kiên nhẫn nghe anh lải nhải." Hoắc Lê khụ khụ một chút, không để ý đến khuôn mặt mang theo bát quái của người đại diện, không kiên nhẫn đem hắn đẩy đi ra ngoài.

Lý Vũ thở dài, đi tới cửa nghĩ đến cái gì quay đầu nói với hắn: "Đúng rồi, mẹ cậu có trộm đánh với tôi thăm quân tình, cậu quay đầu lại chính mình cùng lão Phật gia giải thích đi, tôi là không chịu nổi bà ấy đâu."

Hoắc Lê bất đắc dĩ xoa bóp ấn đường, xua xua tay ý bảo hắn đi đi! Hắn đã biết! Nhưng là nghĩ đến kết hôn... Hoắc Lê lại đột nhiên nghĩ đến giấc mộng đêm qua, trong mộng nữ nhân mất hồn như vậy, chỉ là tưởng tượng liền nhịn không được làm hạ thân có chút muốn tính.

Nhưng là... Hắn thế nhưng sẽ mơ thấy Sở Ca là vợ của hắn, thật là quá hoang đường!

Đi đến studio, hắn vừa vào cửa liền nhìn thấy nữ nhân trong mộng đang phe phẩy tay áo của người đại diện làm nũng, thấy thế nào đều như là một cô gái chưa lớn. Lại nghĩ đến tối hôm qua mộng, hắn liền cảm thấy bản thân thật cảm dơ bẩn, như là khi dễ tiểu hài tử. Vốn định vòng qua cô trực tiếp đi đến phòng trang điểm, nhưng Sở Ca lại giành trước một bước thấy hắn, hơn nữa còn chào hắn.

"Hoắc ca khoẻ."

Nhìn khuôn mặt tươi cười như hoa, Hoắc Lê có chút cứng đờ kéo kéo khóe miệng, xoay người nhanh như bay hướng tới phòng hóa trang.

Thẩm Thụy nghi hoặc nhìn Hoắc Lê, trong miệng lẩm nhẩm lầm nhầm:
"Hoắc ảnh đế đây là làm sao vậy? Như thế nào giống như có người đuổi theo!"

Sở Ca cười trộm, trong miệng lại chẳng hề để ý nói, "Không biết a! Đại khái là vội vã muốn quay đi!"

Thẩm Thụy rất là đồng ý gật gật đầu,
"Hoắc ảnh đế thật là một diễn viên tốt khó có, danh khí cao như vậy, vẫn như cũ đến sớm."

Sở Ca cố nín cười, lắc đầu ôm cánh tay Thẩm Thụy, lôi kéo cô hướng phòng trang điểm đi.

"Thụy tỷ a, thật là quá đơn thuần!" Chọc đến Thẩm Thụy tức giận chụp cô một chút. Sở Ca cười cười, quay đầu nhìn Đinh Giai Nghi đang nhìn cô chằm chằm, câu môi cười. Có cô tham gia, chỉ sợ cô ta giải ước hành trình cũng không có thuận lợi vậy. Nhìn thấy cô cùng Thẩm Thụy quan hệ tốt như vậy, trong lòng khẳng định càng gấp đi!

Đinh Giai Nghi trọng sinh, kỳ thật liên hệ qua Thẩm Thụy, chẳng qua Thẩm Thụy chướng mắt cô, cho rằng cô tâm cơ quá nặng, uyển chuyển từ chối mà thôi.

"Tê ~" Tần Giản rất là bất đắc dĩ ngồi dưới đất, tự trách mình tham, nếu không phải vì một gốc cây thảo dược, cũng không đến mức ngã xuống vách núi, hiện tại thì hay rồi, chân chặt đứt, dược cũng không có! Nơi này hoang tàn vắng vẻ, làm sao đi ra ngoài đây? Hắn thử hoạt động chân dưới, lại chỉ đau đến hút không khí, xem ra là thương tới xương cốt, hắn cũng không dám lại lộn xộn, chỉ cần vô ý một chút, hắn đã có thể bị què!

Nhặt một chút lá cây gần đó để trụ lại xương cốt, dựa vào một bên trên cây tạm thời nghỉ ngơi một chút.

"Ca ~"

Đột nhiên truyền đến một tiếng nhánh cây đứt gãy, Tần Giản đột nhiên mở mắt ra, còn tưởng rằng chính mình xui xẻo gặp mãnh thú, lại thấy một cô nương đẹp như thiên. Tiểu thuyết miêu tả nàng: Người mặc một thân váy áo màu lam nhạt, dáng người yểu điệu, phập phồng quyến rũ, tóc đẹp như thác nước, chỉ dùng một dây cột tóc cây tố sắt thúc khởi, da thịt trắng nõn như tuyết, đôi mắt to mà sáng ngời, cánh mũi đĩnh bạt, môi nở nang, nơi nào là nữ tử nhân gian, cực kỳ giống Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm.

Tần Giản ngốc lăng cô nương nhìn trước mắt, nhất thời không biết phải như nào, trên đùi miệng vết thương cũng đều quên mất, thẳng đến khi cô nương đi đến chính mình trước mặt, duỗi tay ở miệng vết thương ấn ấn một chút, hắn mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nhất thời sắc mặt ửng hồng, ngượng ngùng đem tầm mắt từ trên người cô nương dời đi.

Hoắc Lê ở thời điểm quay phim, nhịn không được mắng chính mình một chút, hắn thế nhưng thất thần! Vừa rồi hắn kinh diễm kỳ thật cũng không phải do kỹ thuật diễn, hắn lúc trước cũng không có cẩn thận xem qua diễn viên mới này, chỉ là đại khái có ấn tượng, là tiểu cô nươmg xinh đẹp.

Nhưng hôm nay đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy cô xuất hiện ở trước mắt, cái loại kinh diễm này, thật sự vô pháp che dấu. Huống chi, hắn còn gặp qua bộ dáng càng mỹ của cô...
____
Hôm nay tân niên ngày đầu tiên, chúc đại gia tân niên vui sướng, mọi chuyện hài lòng, túi tiền tràn đầy ~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Mau xuyên][edit] Nam chủ mau nằm xuốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ