Phiên ngoại 2

905 35 0
                                    

Editor: hungtuquy

《 anh hùng vô danh 》 chia rõ ràng làm hai cái bộ phận, phong cảnh sinh hoạt tạm thời an ổng cùng chiến trường tinh phong huyết vũ, mà hai cảnh diễn có đường ranh giới rõ ràng này cũng chỉ làm nền cho một cảnh diễn, là Bạch Duyên cùng Lý Tồn một hồi giường chiếu.

Phim trường có cái quy củ, vì làm diễn viên mau chóng quen thuộc, thời điểm quay chụp nên thân mật trước khi bắt đầu diễn. Trận giường diễn cũng có chừng mực cũng không tính là chuyện đặc biệt lớn gì, hơn nữa đạo diễn săn sóc thanh tràng, toàn bộ studio cũng liền dư lại trừ bỏ diễn viên, đạo diễn cùng một tiểu trợ lý.

Nhìn thấy người ít đi, Sở Ca thở dài nhẹ nhàng, quay đầu nhìn về phía Hoắc Lê, hắn đã đổi quần áo, một thân trung y màu trắng, hơi rộng vạt áo trước mở ra lộ một chút ngực cường tráng, Sở Ca nhịn không được có chút thất thần, cô tinh tường nhớ rõ ngực cứng rắn của hắn đè ở nhũ thịt của cô có cảm giác gì...

"Được rồi, hai người chuẩn bị một chút, có thể bắt đầu rồi." Đạo diễn lên tiếng làm Sở Ca đột nhiên hoàn hồn, Trời ơi! Cô cư nhiên suy nghĩ cái này! Thật là, cô muốn biến thành sắc nữ sao?!

Hoắc Lê nhưng thật ra không có chú ý tới Sở Ca đang thất thần, lực chú ý tất cả đều bị quần áo trên người cô hấp dẫn, cô bên ngoài cùng hắn mặc trung y giống nhau, chỉ là màu trắng trong suốt, hắn có thể rõ ràng mà nhìn thấy một mạt ngực bên trong cô, tưởng tượng đến sẽ có nhiều người nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy, hắn cảm thấy cả người đều không tốt! Xem ra...

Sau khi hạ quyết tâm Hoắc Lê mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, có tâm tình điều chỉnh lại trạng thái, thuận tiện đùa giỡn nữ nhân của mình.

Trận này diễn bối cảnh là Bạch Duyên lấy hết can đảm cùng Lý Tồn nói lên cõi lòng, nhưng Lý Tồn không bỏ xuống được thù nhà, nhẫn tâm cự tuyệt nàng, cũng hạ quyết tâm muốn sớm chút rời đi. Bạch Duyên biết nếu hắn đi khả năng vĩnh viễn liền sẽ không thể trở lại, vì thế ở trước một đêm hắn ra đi ra vẻ tiêu sái mời hắn uống rượu, coi như tiễn đưa. Nhân thời điểm hắn uống nhiều, cùng hắn làm chuyện phu thê, trận này diễn, hương diễm mang theo tràn đầy tuyệt vọng, là khảo nghiệm kỹ thuật diễn một hồi.

Bạch Duyên đem Lý Tồn đỡ đến trên giường, vốn đôi mắt nên say mê liền trở thành một mảnh thanh minh, nơi nào có nửa phần men say. Duỗi tay xoa gương mặt say rượu mà phiếm hồng, khóe miệng rõ ràng tưởng gợi lên, nước mắt lại mãnh liệt rơi xuống.

"A Tồn, ta biết lòng ngươi có thù nhà chưa báo, sinh tử chưa biết, chỉ sợ liên lụy ta, chỉ là ta Bạch Duyên từ trước đến nay tính tình quật cường, cũng không muốn làm chính mình hối hận, nếu không phải biết được ngươi trong lòng có ta, ta hôm nay cũng sẽ không ném xuống thể diện này, không màng thẹn tới cùng ngươi... Cùng ngươi ngủ chung, A Tồn, ngươi yên tâm, ngươi coi như hôm nay có một giấc mộng, tỉnh lại, ngươi sống hay chết, đều cùng ta không có nửa phần quan hệ, cũng không cần lại trở về nơi này."

Nói xong, hít sâu một hơi, kéo ra đai lưng áo choàng màu lam, sau đó là trung y, cuối cùng lộ ra ngực. Bạch Duyên có chút quẫn bách rụt rụt tay, hít sâu một hơi mới đưa bàn tay run rẩy hướng đai lưng của mình.

[Mau xuyên][edit] Nam chủ mau nằm xuốngOù les histoires vivent. Découvrez maintenant