Chương 28

529 18 0
                                    

Editor: hungtuquy

"Con... lúc trước vì cái gì không nói?"

"Nói cái gì? Chúng ta thậm chí ăn cơm thời gian đều không có, nơi nào có thời gian nói chuyện đó?"

Sở Việt rốt cuộc cảm giác được con gái lãnh đạm, bà cả đời cường ngạnh, lúc này lại có chút không biết làm sao.
"Con... Có phải hay không hận ta?"

"Hận?" Sở Ca cười khổ, nhìn người đàn bà mắt trang dung tinh xảo, trong lòng cảm giác thực phức tạp.

"Con cũng không biết! Đại khái là thất vọng, người còn có nhớ hay không khi còn nhỏ con thực thích khóc, luôn là hy vọng người có thể ôm con một cái, dỗ dỗ con, chính là, người một lần cũng không có, mỗi lần thấy con khóc, liền sẽ mắng con vô dụng, mềm yếu. Sau đó, con ở ven đường nhìn thấy một đôi mẫu tử, người mẹ đem đứa nhỏ đang khóc ôm vào trong ngực, trên mặt là thần sắc đau lòng , con một lần cũng không thấy xuất hiện trên mặt người. Từ lúc ấy trở đi, con liền biết, mẹ sẽ không bởi vì con khóc thút thít mà đau lòng, cho nên liền không còn ở trước mặt mẹ khóc."

Sở Việt phát hiện, Sở Ca nói những lời này, trên mặt thậm chí còn mang theo tia nhàn nhạt trào phúng, bà nói không rõ trong lòng là cái gì cảm giác, muốn nói cự tuyệt, lại giống như tìm không thấy cái gì lý do, bởi vì bà đối Sở Ca, nói thật, cũng không có ký ức gì đặc biệt, trừ bỏ bà vừa mới sinh hạ tới thời điểm, bà bởi vì ở cữ, mà không thể không đem cô ôm ở bên người.

Sở Ca nhìn Sở Việt mờ mịt, nhàn nhạt thở dài, trong lòng không có ôm hy vọng, cho nên hiện tại cũng chưa nói tới thất vọng, không thất vọng!

"Nếu như vậy con đây liền đi trước.... Đừng nói công ty, kia cùng con không quan hệ. Con không hiểu, cũng không muốn hiểu, nếu quyết định, liền giao cho Sở Hằng đi! Hắn rất có thiên phú."

Nói xong, Sở Ca không có để ý Sở Việt khiếp sợ, cô vẫn luôn biết, Sở Việt còn có một người con, nó là đứa bé được sinh ra trong tình một đêm, đứa bé kia so nhỏ hơn cô ba tuổi, là thiên tài thương nghiệp, Sở gia sẽ ở trên tay hắn phát dương quang đại.

Ngẫm lại cũng là châm chọc, ba cô năm ấy sinh bệnh phải giải phẫu, mẹ chưa bao giờ lộ diện, thế nhưng là do sinh con.

Nhìn Sở Ca đi ra cửa, Sở Việt một chút bình phục tâm tình của mình, dù sao cũng đã cường ngạnh cả đời, sao có thể cứ như vậy để cô đi.

"Ngăn nó lại cho tôi, đưa về phòng."
Sở Ca nhìn bảo tiêu cường tráng trước mắt, không thể tin tưởng trừng mắt nhìn Sở Việt, cô không nghĩ tới cô nói nhiều như vậy, bà lại trước sau không dao động.

"Buông tôi ra! Bà không thể như vậy đối với tôi! Không nên ép tôi hận bà!"
Sở Việt xoay người, đối với uy hiếp của cô không dao động!

"Hận liền hận đi! Một ngày nào đó con sẽ biết ta là vì muốn tốt cho con. Đưa tiểu thư đi lên!"

Sở Ca hít sâu một hơi, nghe thấy âm thanh khoá cửa bên ngoài, ủ rũ đặt mông ngồi trên giường, cô tới đây để làm nhiệm vụ! Không phải tới để bị nhốt lại!

"Ngọc Đồng, hiện tại phải làm sao bây giờ? Tôi thật sự đối voi với công ty không có hứng thú a! Còn có Sở Việt không phải có một đứa con trai sao? Vì cái gì nhất định phải để cho tôi tới tiếp quản công ty? Bà không sợ công ty sẽ ở dưới tay tôi phá sản?"

"Cụ thể tôi không biết rõ ràng, nhưng lúc trước Sở Việt cùng cha của nguyên chủ cũng không phải hoàn toàn không có cảm tình, thậm chí coi như tình cảm thâm hậu, chỉ là sau này bởi vì đủ loại sự tình mà tách ra, đại khái cũng là vì chuyện này mà bà muốn đem công ty để lại cho nguyên chủ."

Sở Ca gật gật đầu, nguyên lai còn có chuyện như vậy! Nhưng mà bá chiếm cô như vậy, liền tính là đối với cô bồi thường? Mạch não của bà là như thế nào?

Bất quá, mặc kệ Sở Ca trong lòng phun tào, đều không thể thay đổi hiện tại cô bị nhốt ở chỗ này ra không được. Hơn nữa di động của cô cùng với tiền bao tất cả đều bị thu đi rồi, phòng cô còn giữ lại bộ dáng cao trung, TV đều không có, càng đừng nói máy tính internet.

"Ai..." Sở Ca nhụt chí nằm xuống, trước chờ hai ngày, chờ Sở Việt đối với cô không có thời gian để quản lại nghĩ cách đi ra ngoài. Cũng không biết Cố Diễm có thể hay không tìm cô?

Đối với chuyện phát sinh này, Cố Diễm cũng không cảm kích, Sở Ca rời khỏi không lâu, Cố Diễm liền bởi vì một chuyện khẩn cấp ra nước ngoài, chờ hắn trở về, thời gian đã qua một tuần.

Cố Diễm trở về đi công ty, chờ buổi tối về đến nhà đã tiếp cận 10 giờ. Từ lúc cô bắt đầu đi làm, tính đến giờ này hẳn là cô đang ở phòng khách đợi đợi hắn, nhưng hôm nay lại không thấy cô, Cố Diễm nghi hoặc tuần tra một vòng, lại không có thấy người, biệt thự người hầu biết bọn họ là quan hệ gì, cho nên lúc này cũng không có nghĩ đến hướng đi của Sở Ca, tự nhiên cũng không rõ ràng lắm người của Cố Diễm.

Không có tìm được người, Cố Diễm cũng không có nghĩ nhiều, còn tưởng rằng cô đã đi phòng ngủ, nhưng l chờ hắn tắm rửa xong đi đến cách vách lại phát hiện phòng một mảnh hắc ám! Trên bàn bày biện thư tịch vẫn là lúc trước, Cố Diễm lúc này mới cảm giác kỳ quái, gọi điện thoại cũng tắt máy, lúc này mới nghĩ đến muốn tìm người hỏi một chút.

"A di, Sở tiểu thư đi nơi nào?"

"A! Tiên sinh đi công tác ngày đó, Sở tiểu thư bị mẹ cô ấy tiếp đi rồi."
Cố Diễm sửng sốt, như thế nào đều không có nghĩ đến mẹ của cô. Tuy rằng Cố thị cùng Sở gia cũng không có sinh ý lui tới, nhưng tính cách của Sở Việt hắn cũng là có nghe, hơn nữa khi điều tra cũng biết tin tức, thật sự không giống bộ dáng mẹ con đoàn tụ. Huống hồ, liền tính cùng mẹ ở bên nhau, cũng không đến mức liền điện thoại cũng không có cách nào tiếp.

"Xác định là mẹ của cô ấu?"

"Người đến đã nói như vậy."

Cố Diễm nhịn không được nhíu mày, lúc trước luôn chắc chắn cô sẽ không cách mình quá xa, nhưng là tình huống hiển nhiên không phải dự đoán của hắn. Sở Ca là bị mẹ mang đi, hắn không thể nói lời nào, huống hồ, hắn kỳ thật cũng không biết mình có cảm giác gì với cô thì có tư cách gì đi đòi Sở Việt đưa người!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Mau xuyên][edit] Nam chủ mau nằm xuốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ