Chương 11

1.3K 57 0
                                    

Editor: hungtuquy

"Công tử, ngươi thế nào? Nhà ngươi ở nơi đậ? Hay là để ta đi gọi người?"

"Nhà ta ở dưới chân núi, cách nơi này có mười mấy dặm, vẫn là làm phiền cô nương đi tìm người giúp ta đưa phong thư đi!"

"Như vậy a..." Vân Nương nhíu mày, có chút khó xử nhìn Tần Giản.

"Chính là, gần đây chỉ có nhà ta, cũng không có hàng xóm, nếu công tử không ngại, ta đi tìm phụ thân trong nhà tới, trước đem ngươi đỡ trở về, hiện tại sắc trời đã tối, đến sáng mai, ta liền xuống núi giúp công tử truyền tin, công tử có ý như thế nào?"

Tần Giản kinh hỉ nhìn về cô nương phía trước.

"Vậy phiền toái cô nương, tại hạ vô cùng cảm kích!"

"A ~"

Vân Nương nhịn không được che miệng bật cười, hắn nhìn thì tuấn tú, lịch sự văn nhã, lại là cái không chút khách khí!

"Kia công tử đợi chút, ta đi rất nhanh sẽ trở lại."

"Làm phiền cô nương."

"Cắt! Quá tốt. Không tồi, không tồi, Sở Ca biểu hiện thực tốt, này hai cảnh đều là đều quay một lần. Tiếp tục cố lên!"

Tần Giản được phụ thân Vân Nương trợ giúp về tới nhà bọn họ, dần dần mà hai người quen biết, rồi sinh hảo cảm, trong nhà trưởng bối cũng đều vừa lòng, vì thế việc hôn nhân liền thực mau định xuống.

Mấy cái này đều là sơ lược, phim cũng không có thể hiện ra tới.

Sở Ca cười nói cảm ơn, Hoắc Lê ở một bên trầm mặc, hắn vốn dĩ liền không phải người nói nhiều, hơn nữa tối hôm qua ở trong mộng vừa mới khinh nhờn người ta, lúc này càng thêm ngượng ngùng mở miệng, vì thế liền hướng Lâm Thành gật đầu, xoay người đi vào phòng hóa trang chuẩn bị cảnh tiếp theo.

Lâm Thành nhướng mày nhìn bóng dáng bạn tốt, người khác nhìn không ra, hắn sẽ nhìn không ra, tiểu tử này cư nhiên đang ngượng ngùng? Ha hả, đừng tưởng rằng hắn không biết, vừa mới rồi quay, hắn bởi vì tiểu cô nương này mà mặt chấn kinh rồi! Hắc hắc! Tiểu tử này rốt cuộc cũng thông suốt, miễn cho lão Phật gia nhà hắn vẫn luôn hỏi hắn(LT) không buông tay.

Sở Ca trở lại phòng trang điểm, dặm lại một chút. Cô tổng cộng có bốn cảnh diễn, hiện tại đã quay hai cảnh, còn có một cảnh là hôn lễ, một cảnh là mang thai, sau đó liền kết thúc, cô nếu muốn trong lòng Hoắc Lê lưu lại ấn tượng thì khi rời đi cần phải có biện pháp, nếu không thực sự có vai chính quang hoàn sẽ xuất hiện, chờ cô rời đi bọn họ sẽ ở bên nhau, tới đó cô muốn khóc đều không được!

Sở Ca thay trang phụ, quay phim ở triều đại Hán cho nên hỉ phục cũng là cái hình thức thời đi, Thẩm Thụy đi theo cô, Sở Ca mới vừa đi đến bên ngoài liền nhìn thấy Hoắc Lê đứng ở cửa phòng chuyên dụng của phòng trang, đưa lưng về phía bọn họ. Bởi vì hắn trạm ẩn nấp, Sở Ca làm bộ không có nhìn đến hắn, duỗi tay giữ chặt Thẩm Thụy.

"Thụy tỷ, em... Em có chút khẩn trương."

Thẩm Thụy giữ chặt tay cô, cho rằng cô là lần đầu tiên chụp thành thân diễn mới có áp lực.

"Đừng khẩn trương, em xem em vào hai cảnh diễn trước đều biểu hiện đặc biệt tốy, cho nên lần này khẳng định không có vấn đề."

"Không... Không phải. Em... Em nhìn kịch bản, lần này có... Có cảnh diễn thân mật." Sở Ca thanh âm có chút mjor, nhưng cô cùng Hoắc Lê chỉ cách một chỗ ngoặt khoảng cách, nhưng thật ra không lo lắng hắn nghe không được.

"Nào có cái gì là cảnh diễn thân mật, chính là chuồn chuồn lướt nước chạm vào một chút, liền thân đều không tính, chị sao có thể cho em diễn cảnh thân mật."

"Chính là, em... Em sẽ không làm được thì bây giờ? Em trước nay đều không có quen quá bạn trai."

Thẩm Thụy kinh ngạc nhìn về phía Sở Ca, "em năm nay hai mươi tuổi đi? Một người đều không có?"

Sở Ca nhẹ giọng "Dạ" một tiếng, Thẩm Thụy cười an ủi nàng,

"Không có việc gì, em đến lúc đó cũng chỉ cần ngồi thẹn thùng thì tốt rồi, mặt khác giao cho Hoắc Lê đi! Nếu không, chị đi nói với hắn một chút?"

"Không... Không cần, em... Em chính mình nghĩ cách đi!" Hai người nói xong rời đi.

Hoắc Lê đầu óc có chút rối loạn, cho nên tạo hình phải giữ chặt hắn cho hắn sửa sang lại một chút, vừa định rời đi. Liền nghe được thanh âm Sở Ca, dừng lại bước chân, vốn định chờ cô qua đi, lại không nghĩ rằng sẽ nghe đến mấy cái này, vốn dĩ cũng không có gì, nhưng cô để ý như vậy, thế nhưng làm hắn trong lòng cũng có chút quái quái.

"Vân Nương, ta nhất định sẽ hảo hảo đối đãi với nàng, cả đời không rời không bỏ."

"Vâng ~"

Hoắc Lê duỗi tay phủng trên mặt nàng, hóa trang xong nàng có loại không diễm lệ, nhưng lại xinh đẹp làm hắn có chút không rời được mắt, mặc dù là trang điểm, hắn cũng có thể cảm giác được trên mặt nàng có độ ấm hơi cao, bổn hẳn là nhìn hắn đôi mắt cũng có chút trôi đi, trong ánh mắt thế nhưng là ngượng ngùng hành thật giá thật.

Hoắc Lê nhịn không được nhẹ nhàng đi đến, bởi vì đi đến gần, hắn có thể rõ ràng mà nhìn thấy lông mi nàng run rẩy vài cái, hắn thế nhưng cảm giác được vài phần chân thật. Như là đã chịu mê hoặc tới gần nàng, ước chừng bởi vì thật sự khẩn trương, thân thể nàng run rẩy có chút lợi hại, nhiệt độ cơ thể cũng bắt đầu lên cao, hắn có thể ngửi được trên người nàng trừ bỏ đồ trang điểm thì còn một cổ hương vị nhàn nhạt dễ ngửi.

Hắn đem đầu để ở trên trán nàng, xem nàng bởi vì khẩn trương không dám cùng hắn đối diện đôi mắt, nhẹ nhàng mà cười một chút. Lâm Thành cùng một đám phó đạo diễn đôi mắt đều mở to, đây là ảnh đế lâm thời thêm diễn? Kịch bản hoàn toàn không có! Bất quá, thật sự rất chân thật a! Thực kích động!

Hoắc Lê hoàn toàn không có chú ý tới phía dưới một đám người đã sớm trao đổi N ánh mắt, lực chú ý của hắn toàn bộ đều ở trước mắt người này, ở chóp mũi nàng nhẹ nhàng cọ một chút, để nàng ngẩng đầu nhìn hắn, ở lúc nàng nhìn chằm chằm hắn, cúi đầu hôn lên. Đè nặng nàng hướng trên giường nằm xuống, môi nàng cùng trong mộng hương vị giống nhau như đúc, làm hắn nhất thời có chút ý loạn tình mê, nhịn không được vươn đầu lưỡi ở môi nàng liếm liếm...

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Mau xuyên][edit] Nam chủ mau nằm xuốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ