Chương 16

1.4K 54 0
                                    

Editor: hungtuquy

Sở Ca gật gật đầu, không nói gì, cô kỳ thật còn rất xấu hổ, cô cùng Hoắc Lê cũng không phải bạn bè, thậm chí không tính là quen thuộc, lại lên giường thì ngày hôm sau đột nhiên xuất hiện ở trong nhà hẵn

Cố Thanh nhìn ra nàng xấu hổ, duỗi tay vỗ vỗ tay nàng, "Đói bụng không? Đi rửa mặt đi, khăn lông bàn chải đánh răng đều chuẩn bị tốt, ta cho bọn họ cho con ít cháo, lần đầu tiên ăn cái này rất bổ."

Sở Ca đỏ lên nói lời cảm tạ, sau đó trốn về phòng trên lầu. Mi Cố Thanh nhẹ nhàng giơ lên. Trên mặt treo lên ý cười sung sướng, chồng của bà đi công tác còn không biết đâu, bà phải gọi điện thoại báo tin vui, nói con trai nhà bọn họ rốt cuộc được gã ra ngoài, không phải, là có thể cưới được vợ rồi.

Hoắc Lê về đến nhà là thời điểm ăn trưa, Sở Ca mới vừa dùng một chén nhỏ cháo cùng Cố Thanh ở nhà ấm trồng hoa tu bổ bồn hoa. Nhìn mẹ trò chuyện với nhau thật vui với cô, khóe miệng gợi lên một cái. Mẹ hắn xuất thân thế gia, tầm mắt cực cao, hơn nữa bọn họ tối hôm qua lại làm một loại tuyệt đối thân mật trở về, không nghĩ tới mẹ mịn thế nhưng sẽ dùng gương mặt tươi cười đối đãi với Sở Ca.

Sở Ca ngẩng đầu vừa lúc thấy hắn đứng ở bên ngoài, động tác dừng một chút, Cố Thanh mỉm cười nhìn thoáng qua, buông tay kéo đi ra ngoài.

Hoắc Lê cũng có chút xấu hổ, kỳ thật hắn cũng không có nghĩ như thế nào cùng Sở Ca mở miệng, ngày hôm qua sự tình quá mức đột nhiên, bọn họ trước ngày hôm qua vẫn là không quen thuộc, nhưng hôm nay bọn họ lại trở thành người thân mật nhất.

"Khụ ~ cô... Có khỏe không?" Lời vừa ra khỏi miệng, Hoắc Lê liền có chút hối hận, hắn không phải thật sự muốn câu đầu tiên là như thế này, nhưng nhìn đến trên mặt cô chậm rãi xuất hiện màu đỏ, tức khắc cũng cảm thấy không có gì, trong đầu ngược lại hiện ra hình ảnh tối hôm qua ý thức mơ hồ về bộ dáng tuyệt mỹ của cô, nhìn ánh mắt của cô cũng không tự giác mang theo ý cực nóng.

"Còn tốt, chúng ta... Trước đi ra ngoài đi!" Sở Ca kiệt lực bảo trì trấn định, nhưng lại bị ánh mắt xem của hắn làm trong lòng nhảy dựng, có chút vô thố nhéo nhéo ngón tay, ý đồ từ bên người vòng qua đi.

Hoắc Lê sao có thể cho cô chạy trốn, duỗi tay lôi kéo, giữ lại cánh tay, lại không dám dùng lực quá độ, thế nhưng đem người trực tiếp kéo vào trong lồng ngực, ngốc lăng một chút, cũng không có buông ra, ngược lại thuận thế đem người giam cầm ở trong ngực, hơi hơi dùng sức ngăn chặn cô giãy giụa.

"Sở Ca, em trước hết nghe anh nói."
Nghe được thanh âm, Sở Ca dừng lại động tác, quái quái dán ở trong lồng ngực hắn, hắn trên người có hương thơm cỏ xanh nhàn nhạt cỏ xanh, làm cô nhịn không được muốn tới gần. Cảm giác được động tác của cô, Hoắc Lê khóe miệng nhịn không được giơ lên, đem cô ôm càng chặt.

"Sự tình tối hôm qua... Tuy nói là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng ạn phát hiện mình không hối hận, cho nên đại khái hiểu được anh là thích em, huống hồ, em tối hôm qua chính miệng thừa nhận em cũng rất thích ta, cho nên, chúng ta liền kết giao và tìm hiểu nhau hiểu, em cảm thấy thế nào? Nếu... Về sau em cảm thấy anh không thích hợp, hoặc là em gặp người mình thích có thể tùy thời nói ra, ta anh sẽ cho em bồi thường tương ứng."

Sở Ca tức khắc sửng sốt một chút, sau một lúc lâu mới nhẹ nhàng mà hỏi hắn,

"Kia... vậy anh thì sao?"

"Hả? Cái gì?" Hoắc Lê nghi hoặc nhìn về phía cô.

Sở Ca đẩy ra hắn từ hắn trong lòng ngực ra tới, ngẩng đầu nhìn về phía hắn, khí vũ hiên ngang nhìn Hoắc Lê, cảm giác tinh tường được chính mình rõ ràng suy sụp một góc, hơi hơi nhũn ra.

"Anh giúp em nghĩ kỹ rồi đường lui, vậy anh thì sao? Nếu về sau em không có yêu anh, liền tính anh lại thích em, cũng sẽ buông tay để em rời đi sao?"

"Sẽ!"

Sở Ca chóp mũi có chút phiếm hồng, vội cúi đầu che dấu, một lát sau lúc sau mới ngẩng đầu.

"Được, em sẽ đáp ứng đề nghị của anh." Hoắc Lê ý cười gia tăng, dùng sức ôm cô một chút, mới ôm lấy cô hướng ra ngoài đi.

Ngày hôm sau, Hoắc Lê đem Sở Ca phóng tới nội thành, hai người tách ra đi đến đoàn phim. Không công khai là Hoắc Lê đề nghị, Sở Ca cũng tán đồng, một là Hoắc Lê danh khí quá lớn, Sở Ca vừa mới xuất đạo, hiện tại công khai khó bảo toàn sẽ không bị người tế, thứ hai, hai người tình huống cũng không ổn định, hà tất tái sinh gợn sóng.

Trở lại đoàn phim, Sở Ca chỉ còn hai đoạn ngắn, một cái là bị khám có thai, một cái là mang thai hai người ở chung. Này đó đều sẽ là hồi ức xuất hiện trong đầu Tần Giản, hai đoạn đều không có quá nhiều lời kịch, cho nên đạo diễn làm cho bọn họ tự do phát huy.

Vân Nương có chút khẩn trương nhìn trượng phu, nàng quỳ thủy đã mười ngày chưa đến, sáng sớm dạ dày có chút không khoẻ, nàng đại khái có cái suy đoán, nhưng cũng không xác định.

Tần Giản đem tay thu hồi, trên mặt thần sắc có chút phức tạp, xem Vân Nương một trận hoảng hốt, duỗi tay kéo hắn.

"Phu quân, thế nào? Vẫn là... Ta thân thể có cái gì..."

Tần Giản chạy nhanh che lại miệng nàng, "Không được nói bậy."

Tuy là trách cứ, nhưng ngữ khí cùng biểu tình đều quá mức ôn nhu. Duỗi tay đem nàng ấn ở trên ghế, đem tay nàng nắm trong lòng bàn tay, cong lưng cùng nàng nói chuyện.

"Ngươi nha! Liền thích miên man suy nghĩ, đều là nương người ta rồi, về sau nhưng không cho như vậy."

Vân Nương sửng sốt, sau đó không thể tin tưởng nhìn trước mắt nam nhân đang cười trước mắt. Hốc mắt đỏ lên, môi cùng đôi tay cũng hơi hơi run rẩy. " A... Thật sự."

Tần Giản dùng sức ở trên mặt nàng hôn một cái, "tất nhiên là thật! phu nhân thân ái của ta, chúc mừng nàng lên chức nương!"

Sở Ca bị hắn làm sửng sốt, kịch bản hoàn toàn không có động tác, suýt nữa không diễn, còn tốt là phản ứng nhanh, cúi đầu nương dùng khăn tay lau nước mắt che dấu lỗi sai "Cắt! Thực tốt, Hoắc Lê thêm diễn không tồi! Rất ra dáng người cha đang cảm thấy vui sướng."

Lâm Thành một bên nói, một bên trộm cho Hoắc Lê một cái ánh mắt chế nhạo, Hoắc Lê lại rất tự nhiên làm lơ hắn. Chọc coo Lâm Thành ngầm đem Hoắc Lê ghi nhớ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

[Mau xuyên][edit] Nam chủ mau nằm xuốngWhere stories live. Discover now