44. Ngày thứ chín. (4)

6K 487 114
                                    

Dưới gốc cây ngoài vườn, gió thổi man mát, dịu dàng len vào làn tóc, xoa dịu ánh nắng chói chang, Joong buồn chán ngồi trên ghế đá, thỉnh thoảng chạm khẽ màn hình điện thoại cho phát sáng phút chốc rồi lại vụt tắt.

Dunk vẫn chưa mở chặn cho anh, tin nhắn gửi đi không được.

"Haizzz."

Joong ngã người ra ghế, nhìn lên bầu trời trên cao thở dài, phải làm sao để được trở lại như trước, dù Dunk đã nguôi giận phần nào, nhưng Joong có cảm giác, giữa anh và Dunk tồn tại khoảng cách vô hình, không còn gần gũi như ban đầu.

Dunk không từ chối Joong ôm, không từ chối Joong hôn, không từ chối Joong đọc tin nhắn của cậu.

Nhưng Joong biết, đó chỉ là bề nổi, còn mặt chìm của sự việc, Dunk không còn tìm anh làm người chia sẻ đầu tiên nữa.

Khoảnh khắc Dunk ngẩn ngơ với điện thoại, Joong nhìn sơ đoạn nội dung, cậu nhận được vai diễn mới, với bình thường, khi nhận được vai diễn hay sự kiện mới, Dunk sẽ lon ton đến cạnh anh, líu lo với anh, hỏi han kinh nghiệm cùng anh.

Thế mà lần này, Dunk không muốn chia sẻ với anh, biểu cảm khi đó của em ấy rất lạ, không vui vẻ cũng chẳng hào hứng, Joong cảm thấy em ấy có chút không muốn vai diễn này.

Joong muốn hỏi Dunk, muốn quan tâm cậu, vậy mà khi mở cửa phòng, nhìn thấy cậu đang cho Pond xem điện thoại của mình.

Joong có chút hụt hẫng, trong lòng bỗng dưng trống rỗng một khoảng thật to, không gì có thể lấp đầy.

Đột nhiên biểu cảm của Pond rất đáng sợ, là liên quan đến đoạn tin nhắn làm cho Dunk ngẩn ngơ mà Joong vô tình đọc được?

Pond biết gì đó? Công việc đó không tốt với Dunk? Hay dưới vai diễn mới có ẩn chứa điều gì làm cho cả Dunk lẫn Pond không thích ra mặt như vậy?

Hai người trong phòng chưa biết Joong đã mở cửa, lòng Joong nặng trĩu, bây giờ, anh không còn là nơi an tâm để Dunk tìm đến tâm sự đầu tiên.

Joong đẩy mạnh cửa cho hai người bên trong chú ý, Dunk vừa thấy người bước vào, cậu lập tức tắt điện thoại, chui vào mền đưa lưng về phía Joong.

Bóng lưng đơn độc của Dunk, như muốn nghiền nát tim Joong.

Joong hít sâu một hơi, bước thật nhanh đến kéo Dunk ôm vào lòng, ở trên gáy cậu đặt một nụ hôn.

Joong cố ý chọc Dunk, để cậu lườm anh, cố ý ghẹo Dunk, để cậu chú ý đến anh.

Nhưng sao anh vẫn cảm thấy chưa đủ, cậu thật sự vẫn chưa mở lòng lại với anh.

Lúc ở bệnh viện, khi em mở mắt ra không có anh bên cạnh, ắt hẳn đã cảm thấy trống vắng giống anh bây giờ đúng không?

Anh phải làm gì để có thể bù đắp cho em đây, mèo ơi.

"Này."

Ánh mắt Joong dời từ bầu trời trong xanh lên người vừa đến, Pond đứng ngược sáng, Joong nheo mắt nhìn không ra biểu cảm trên mặt Pond.

"Hửm?" Joong lười nhác ngồi thẳng dậy, nhích sang một bên chừa chỗ cho Pond.

Pond không ngồi, đứng yên tại chỗ nhìn Joong, hỏi: "Cậu biết chuyện vai diễn của Phuwin với Dunk chưa?"

[JoongDunk - PondPhuwin] Người ta có thương meow đâu.Donde viven las historias. Descúbrelo ahora