48. Ngày thứ chín. (8)

6.8K 518 82
                                    

Tên vest đen thứ hai quàng cánh tay rắn chắn ngang ngực Phuwin, bàn tay thô to giữ chặt bả vai em, rịt mạnh cả người em lùi về sau, ép sát lưng em vào ngực gã không một kẻ hở, tay còn lại tên đó đặt trên cổ em, nơi đã hằn dấu đỏ vừa bị tên vest đen thứ nhất siết.

Pond siết chặt nắm tay, tiến về phía tên đang giữ Phuwin, Pond càng tiến đến, tên đó càng kéo mạnh Phuwin về sau.

Phuwin đau đến choáng váng, trước mắt nhập nhèm mơ hồ, chân khập khiễng bị tên vest đen lôi đi, dùng chút ý thức chịu lực bên chân phải, chân trái buông thỏng mặc theo sức kéo của tên kia, máu từng giọt nhỏ dài xuống gót chân, thấm vào giày trắng tinh loang lỗ màu đỏ, kéo đường vết máu chói mắt trên nền nhà.

Phuwin mím chặt bờ môi tái nhợt, chịu đựng cơn đau dằn vặt nơi bắp chân trái.

"Mày bước đến gần, tao không chắc cái cổ đứa nhỏ này còn nguyên vẹn." Tên vest đen dùng lực, năm ngón tay thô lỗ bấu vào cổ Phuwin.

Pond dừng bước, tận mắt nhìn người thương ở trước mặt mình chịu đau mà không làm gì được, cơn bứt rứt xen lẫn không cam lòng chạy dọc khắp người Pond.

Nắm tay Pond chuyển ra phía sau lưng, chiết chặt đến nỗi ngón tay đâm in sâu vào lòng bàn tay, kéo đến cơn đau giúp Pond giải toả phần nào nỗi khó chịu trong lòng.

Tên vest đen hỏi: "Tiểu thư đâu?"

Chết rồi!

Pond ở trong lòng lôi Sun lẫn tên này ra rủa từ trên đầu đến xuống gót chân, Pond thật muốn dùng hai từ Sun vừa nói để đáp trả lại, nhưng mà Phuwin vẫn còn trong tay gã kia, Pond không thể nói bậy.

Pond nhếch môi: "Tiểu thư nhà mình mà đi hỏi người khác? Thấy mắc cười không?"

Tôi không có thời gian đi trông hộ.

Huống chi còn là một tiểu thư bị điên, thiếu gia đây không rảnh.

Tay tên đó càng siết chặt, Phuwin nhíu mày, cổ em đau.

Nắm tay sau lưng Pond càng siết mạnh hơn, trơ mắt nhìn em chịu đau mà anh cảm giác bản thân sắp nổ tung.

Từ trước đến nay không ai dám làm trái ý thiếu gia Pond, Sun là người đầu tiên dám làm, không những làm trái ý, còn hết lần này đến lần khác làm người bên cạnh Pond bị đau.

Gan lắm.

Bỗng dưng, Phuwin mấp máy môi chen ngang cuộc đối thoại: "Dưới hồ."

Pond dời tầm mắt sang gương mặt tái nhợt của Phuwin, chờ đợi em đang muốn nói gì, tên vest đen không dám lơi lỏng, tinh thần căng thẳng theo dõi từng động tác của Pond.

Phuwin cố gắng nói tiếp phần còn lại, cổ bị bóp dẫn đến giọng nói nghèn nghẹn đứt quãng: "Cứu Dunk."

Dunk ở dưới nước lâu lắm rồi, không còn nhiều thời gian đâu, anh mau cứu Dunk đi, dưới đó còn có một tên khác còn ác hơn tên này, chỉ có Joong làm sao cứu được Dunk.

Phuwin có rất nhiều lời muốn nói, nhưng tên vest đen không cho em cơ hội, lực siết ở cổ làm tắc nghẹn, đến cả hít thở em cũng thấy đau.

[JoongDunk - PondPhuwin] Người ta có thương meow đâu.Where stories live. Discover now