Chương 60

1K 48 8
                                    


Chương 60: Chính văn hoàn

Tác giả: Trì Tổng Tra

Edit: Cánh Cụt

Thẩm Thứ cũng không lo Hứa Bỉnh Chương sẽ trả thù, tuy nói người này không từ thủ đoạn, nhưng điều thức thời nhất của chính khách là nếu không có biện pháp trừ hậu hoạn vĩnh viễn, thì sẽ không dễ dàng đắc tội.

Nhưng với những người làm việc ác như vậy thì không cần Thẩm Thứ phải xử lý, sớm hay muộn cũng sẽ ác giả ác báo.

Đối với anh mà nói, anh chỉ muốn lấy về thứ Úc Tùng Niên muốn.

Ngày ấy Úc Tùng Niên ngồi trong nhà gỗ nhỏ với vẻ mặt mờ mịt, tới giờ mỗi khi anh nhớ đến đều sẽ cảm thấy trái tim nhói đau.

Khác với anh còn có Thẩm Đạo Xương, sau khi ông ngoại Úc Tùng Niên qua đời, thì thật sự hắn đã không còn gì nữa.

Cũng may Úc Tùng Niên của hiện tại, có anh cũng có nhà.

Sau khi tan làm ở công ty, Thẩm Thứ cầm lấy áo khoác cùng khăn quàng cổ màu đỏ. Khăn quàng cổ được giặt sạch sẽ nên mềm mại mà ấm áp, mùi hương trên người Úc Tùng Niên ùa vào mũi theo khăn quàng cổ.

Bởi vì màu sắc quá sáng, thư ký nhìn ra khăn quàng cổ của anh không hợp với phong cách vốn có, nhưng vẫn cười nói: "Rất hợp với anh."

"Cảm ơn." Khi Thẩm Thứ chuẩn bị rời đi, thư kí lại bổ sung một câu: "Ông chủ, đêm Giáng Sinh vui vẻ."

Lúc này Thẩm Thứ mới nhớ hoá ra hôm nay đã là đêm Giáng Sinh, khó trách hôm nay bầu không khí của công ty mang cảm giác vui vẻ nào đó.

Đi ra từ công ty, tất cả đèn trang trí bên đường đã sáng lên, cây thông Noel thật lớn đứng ở đường lớn của công ty, đến cả bảo vệ cũng đeo một cái khăn quàng cổ màu đỏ.

Thẩm Thứ kéo khăn quàng cổ che mặt lại, sau khi trở lại trên xe, mới nhớ ra anh nên chuẩn bị một phần quà. Nhưng hôm nay Úc Tùng Niên bảo anh tới trường học tìm hắn, nhìn thời gian thì có vẻ không còn kịp nữa rồi.

Bây giờ mỗi ngày Úc Tùng Niên vẫn đi làm bằng xe máy, không biết vì sao mà hắn không thích lái xe oto. Nhưng từ sau khi ở cùng Thẩm Thứ, Thẩm Thứ cảm thấy đi xe máy không an toàn cho lắm, thường tự mình đón đưa Úc Tùng Niên.

Nếu thật sự không thể đi thì để tài xế tới đưa.

Trước đây anh sẽ ở công ty xử lý xong công việc mới về nhà, bây giờ thì mang việc về nhà xử lý.

Thư phòng là nơi anh với Úc Tùng Niên ở chung nhiều nhất, kể cả không ai nói gì, một người làm việc, một người vẽ tranh đọc sách, cũng vẫn rất thoả mãn, không khí hài hòa.

Lái xe đi vào trường học cũ, khi Thẩm Thứ xuống xe chỉ cảm thấy chóp mũi chợt lạnh, một bông tuyết tan trên má anh.

Anh ngẩng đầu thì thấy hoá ra là tuyết rơi.

Thẩm Thứ lấy điện thoại ra, xem tin nhắn nói chuyện cùng Úc Tùng Niên, trên xe không tiện để trả lời nên Úc Tùng Niên gửi voice tới.

Anh thích nghe đi nghe lại tiếng Úc Tùng Niên nói chuyện, cũng thích nhìn những dòng tin nhắn Úc Tùng gửi tới.

Vừa cầm điện thoại xem vừa bất giác mỉm cười, khi đi vào cổng trường thì bị người nắm lấy cánh tay, nhẹ nhàng mà kéo về một hướng.

Để Tâm - Trì Tổng TraHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin