Chương 15: Hết đau rồi.

5.7K 432 131
                                    

Sáng hôm sau, Vegas đã thức dậy từ rất sớm. Anh muốn đi mua đồ ăn sáng cho Pete.

Vốn định mua món khoái khẩu của cậu là cà ri cay nhưng anh chợt nhớ lại, miệng cậu vẫn còn bị rách. Nhất định không thể ăn cay được.

Nghĩ thế anh liền quay xe đi mua cho cậu một phần cháo tôm đầy ú với rất nhiều tôm và nấm giúp cậu có thể hồi phục tốt hơn.

Nhìn thôi cũng biết Pete có tâm hồn ăn uống rất mãnh liệt. Chỉ cần thấy đồ ăn mắt cậu liền sáng rỡ như những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

Vegas mua xong liền quay về nhà nhưng Pete vẫn chưa thức dậy nữa. Cũng phải vì hôm qua Pete đã khóc rất nhiều lại còn bị thương và phải chịu đả kích về tâm lí thế nên anh quyết định không kêu cậu dậy, vẫn để cậu ngủ tiếp.

Khoảng chừng 9 giờ sáng hơn, Vegas làm xong công việc liền sang phòng cậu kiểm tra tình hình.

Mọi thứ vẫn trông có vẻ bình thường lắm nhưng khi đến gần Vegas mới thật sự cuống lên.

- Pete! Em đừng khóc nữa mà! Nào nào ngoan! Vết thương của em lại đau hả? Tôi giúp em xoa nhé!
Vegas bước tới giường thì thấy cậu đang rơi nước mắt, mặt mếu máo đến đáng thương.

Anh vội ẳm cậu lên ân cần mà hỏi han. Cậu thấy thế liền vòng tay ôm chặt lấy anh ủy khuất mà bật khóc.

-   Hức...Vegas....miệng au quá! Má cũng au nhắm nè! Hư hư!
Pete nhìn anh chỉ chỉ vào vết sưng tím trên mặt mà nói.

Vì miệng sưng to và tím lên trông thấy đã khiến cậu không thể nói rõ được nữa gòi!

Cũng may là anh đã thoa thuốc cho cậu nên tình hình cũng hong đáng lo ngại nữa!

-   Được rồi! Tôi biết rồi mà! Đừng khóc nữa, tôi đã thoa thuốc cho em rồi, rất nhanh sẽ khỏi.
Vegas vừa vỗ lưng vừa thì thầm nói với cậu.

Ấy thế mà Pete lại khóc lớn hơn, chẳng hiểu vì sao. Nếu bình thường khi nghe anh an ủi vậy thì Pete đã dịu đi hơn hẳn rồi.  Cậu lại bị đau ở đâu nữa hả!

-   Em bị đau ở đâu nữa sao? Đâu nói tôi nghe xem?

-   Hức ...hức...au miệng ưng mà...hức... ưng mà...ói..ói..ắm.

Cậu nhìn anh gương mặt giàn giụa nước mắt nói. Anh nghe thấy cậu nói vậy liền hoảng hốt lo lắng.

-   Bụng em đau hả? Sao lại mắc ói? Em có sao không vậy? Tôi mang em đến bệnh viện nha!
Vegas cuống lên trông thấy.

Ấy thế mà Pete lắc đầu lia lịa, cậu đâu có mắc ói, cậu đói cơ mà:)))).

Pete đưa tay xoa xoa vào bụng của mình
- Hỏng mắc ói... mà Pete óiiii.... Muốn măm măm...muốn ăn ăn.

Vegas sững lại nhìn cậu chừng 5 giây.

Trời đất, thì ra là cậu đói rồi! Làm anh cứ tưởng Pete bị làm sao chứ!

- Tôi biết rồi! Tôi có mua cháo tôm cho em này! Ráng ăn rồi uống thuốc cho mau hết nhé!
Vegas đặt cậu xuống ghế. Tô cháo tôm đã được anh mang vào từ lúc nãy rồi.

- Nào hỉ mũi ra đây!
Vegas rút một tờ khăn ướt, lau sạch mặt cho cậu, tiện thể cho cậu giải phóng cái mũi mèo xụt xịt ấy.

[VEGASPETE] Thiếu gia! Xin hãy tha cho em.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ