Chương 71

21.9K 1.7K 236
                                    

Áp lực lớn?

Khương Nghi do dự nhìn khuôn mặt cương nghị của Lục Lê, không hiểu tại sao hắn lại chịu áp lực lớn.

Nhưng cũng có thể mỗi người đều có phiền não của riêng mình.

Biết đâu Lục Lê đã nhận ra hành vi mấy ngày trước của mình y hệt kẻ biến thái.

Giống như trước đây cậu cảm thấy mặc dù mình không đến nỗi biến thái lắm nhưng sau khi suy xét cũng thấy mình hơi hơi biến thái.

Khương Nghi đang suy nghĩ thì thấy Tống Tử Nghĩa chạy tới trước mặt vồn vã chào hỏi mình.

Lục Lê khoanh tay lạnh mặt nhìn hắn chằm chằm.

Khương Nghi âm thầm đưa gót chân đá Lục Lê, ra hiệu cho hắn chào hỏi người ta đàng hoàng

Lục Lê im lặng một hồi, sau đó lạnh lùng hất cằm với Tống Tử Nghĩa rồi miễn cưỡng chào một tiếng.

Khương Nghi: "......"

Tống Tử Nghĩa: "......"

Khương Nghi sờ mũi hỏi Tống Tử Nghĩa tìm mình có chuyện gì.

Tống Tử Nghĩa gãi đầu ngượng ngùng nói: "Mấy ngày nay không thấy cậu đâu, lúc nãy bất ngờ thấy cậu nên tới chào thôi."

Hắn nhìn Khương Nghi, sực nhớ ra chuyện gì nên vội nói: "À phải rồi, tớ hỏi cậu chút chuyện được không? Chuyện về lớp luyện thi của các cậu ấy mà, tớ có đứa bạn rất thích một nữ sinh trong lớp cậu......"

Chưa nói hết câu thì Tống Tử Nghĩa vô tình liếc thấy Lục Lê lạnh lùng khoanh tay nên lập tức im bặt, sau đó tỏ vẻ do dự, có lẽ vì Lục Lê ở đây nên không tiện tiết lộ chuyện riêng tư của người khác.

Khương Nghi nghĩ ngợi rồi quay đầu hỏi Lục Lê: "Dạo này cậu chịu áp lực lớn lắm đúng không?"

Lục Lê khoanh tay cao ngạo gật đầu.

Khương Nghi xoay bả vai hắn sang bên phải nói: "Có thấy xà đơn bên kia không?"

Lục Lê tiếp tục cao ngạo gật đầu.

Khương Nghi tích cực nói: "Tập mấy cái có thể giảm bớt áp lực đó."

Lục Lê: "......"

Hắn có điên mới đi tập xà đơn giữa đêm hôm khuya khoắt thế này.

Mười phút sau.

"Bạn ơi, bạn không sao chứ?"

Dưới ánh đèn đường mờ ảo, ở khu xà đơn trên sân tập, một học sinh rụt rè nhìn nam sinh tóc vàng đang chống một tay trên xà đơn rồi ngập ngừng hỏi hắn.

Nam sinh bất động trên xà đơn có vẻ hết sức bực bội, nhìn không chớp mắt về phía hai người đang trò chuyện trên bãi cỏ cách đó không xa.

Nam sinh đã chống tay trên xà hơn mười phút, cứ như đang chống thì bị chuột rút không xuống được vậy.

"......"

Lục Lê cúi đầu mới phát hiện cánh tay mình chống trên xà đơn đã tê cứng mà không hề biết gì.

Hắn thản nhiên thả tay nhảy xuống nói: "Không sao."

[Hoàn][ĐM] Vợ mình mình nuôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ