13. Cùng nhau ăn cá chạch

5.5K 312 12
                                    

  Trời đã hoàn toàn đen, rõ ràng cách rất gần, Tưởng Chấn vẫn không thể nhìn rõ hình dáng Triệu Kim Ca, nhưng hắn vẫn phi thường cao hứng.

   Lớn đến vậy, Tưởng Chấn cuối cùng cũng biết được cảm giác yêu đương, giống như tiểu tử mới lớn mà duỗi tay nhanh chóng nắm lấy tay Triệu Kim Ca, kết quả hắn không nắm được tay Triệu Kim Ca mà đụng phải một cái chén nóng.

"Ngươi có việc phải làm sao ?" Tưởng Chấn hỏi: "Phải đi đưa thức ăn cho ai sao? Ta đi cùng ngươi."

"Là cho ngươi." Triệu Kim Ca đem chén trong tay đưa cho Tưởng Chấn.

    Tưởng Chấn tặng đồ cho Triệu Kim Ca  một phần là vì trả ơn, một phần là vì coi trọng Triệu Kim Ca, thật sự không nghĩ tới còn có thể được Triệu Kim Ca đáp lại, rốt cuộc từ đầu tới đuôi, hắn cũng liền tặng năm cái trứng gà một ít thịt gà mà thôi.

   "Cho ta? Đây là cái gì?" Tưởng Chấn hỏi.

   "Là cá chạch, ta bắt lúc xới đất."

    Triệu Kim Ca có chút ngượng ngùng, những thứ như cá chạch đều có thể tùy ý bắt được, nên ở nông thôn là không đáng giá tiền, giá trị tuyệt đối không thể so với thịt gà trứng gà.

    Tưởng Chấn cảm thấy cực kỳ cao hứng, lại có chút áy náy, hắn không tốn chút công sức nào đã lấy được thịt gà cùng trứng gà, đối với hắn không tính là cái gì, cá chạch mà Triệu Kim Ca cho hắn là phải bắt từng con một, sợ là phải tốn rất nhiều công sức.

    Nghĩ như vậy, tính ra hắn bỏ ra rất ít công sức cho Triệu Kim Ca.

   "Ngươi đừng ghét bỏ." Triệu Kim Ca nhìn Tưởng Chấn không nói lời nào, lại nói.

   "Không chê, ta là cao hứng." Tưởng Chấn rất muốn ôm người trước mặt một cái, nhưng lại cảm thấy như vậy có chút càn rỡ, cuối cùng cũng chỉ kéo tay của Triệu Kim Ca: "Chúng ta ăn cùng nhau đi."

   "Ta phải đi về." Triệu Kim Ca hoảng sợ, ở trong bóng tối xúc cảm rõ ràng hơn rất nhiều, tuy rằng chỉ là nắm tay, nhưng bởi vì lực chú ý của hắn đều đặt ở trên tay nên cảm thấy tay càng ngày càng nóng, trên người càng không tự chủ được mà chảy mồ hôi.

    "Cùng nhau ăn." Tưởng Chấn lôi kéo Triệu Kim Ca đi đến căn nhà tranh.

     Tưởng Chấn ở trong phòng Triệu lão tam tìm được không ít thứ tốt, trong đó có mấy ngọn nến, hắn tìm ra một chỗ đặt xuống, lại dùng cục đá che lại bên cạnh ngọn nến, lúc này mới nhìn về phía Triệu Kim Ca.

    Ánh nến thực mờ, nhưng Tưởng Chấn đã có thể nhìn thấy rõ hình dáng của Triệu Kim Ca, cũng thấy rõ chén cá chạch trong tay Triệu Kim Ca .

     Triệu Kim Ca lớn lên rất hợp với khẩu vị của hắn, nhưng thật ra khá quê mùa, mà chén cá chạch trên tay hắn càng là một chút ván tương (dầu?) đều không có, nhưng Tưởng Chấn như cũ càng xem càng thích.

     Dù cho hắn đã trải qua rất nhiều lần sinh tử, lúc trước đột nhiên xuyên qua đến thế giới này, trong lúc nhất thời cũng là rất khó tiếp thu, cảm giác lúc gần chết càng khó chịu hơn, là Triệu Kim Ca cứu hắn.

[Xuyên_Đammỹ] Độc sủng xấu phuWhere stories live. Discover now