Chương 3

31 5 0
                                    

Nghe Gia Nghệ nói như vậy, Lý Vấn Hàn mạnh mẽ ngẩng đầu mắt nhìn chằm chằm vào Gia Nghệ, thật ra, Gia Nghệ nói xong thì đã hối hận rồi, vốn dĩ đã muốn chôn chặt điều này thành bí mật trong tim nhưng lại vì quá vội vàng mà lỡ miệng.
Hai tháng trước, Gia Nghệ biết được bí mật của Lý Vấn Hàn...
Hôm đó, Lý Vấn Hàn mời Gia Nghệ tan học xong thì cùng nhau đi ăn kem, sau khi vào tiệm kem BR, Lý Vấn Hàn chọn chỗ ngồi ở góc tường, lôi ví tiền ra đưa cho Gia Nghệ nói: "Đi xem có gì thích không thì mua về, đừng khách sáo!"
Gia Nghệ xua tay nói: "Tôi có tiền."
Thật là một đứa trẻ cố chấp lại hay dối lòng, nghĩ như thế Lý Vấn Hàn liền đứng dậy đặt ví tiền vào lòng bàn tay Gia Nghệ nói: "Tôi là anh, có hiểu không? Là anh lại kiếm được tiền rồi, đợi đến khi cậu cũng kiếm được tiền thì lại mời tôi!"
Gia Nghệ không nói lại được Lý Vấn Hàn, chỉ có thể cầm lấy ví tiền đi mua kem, vừa là nhận tấm lòng của anh vừa là tò mò không biết trong ví của Lý Vấn Hàn chứa những gì, ngoài thẻ ngân hàng và tiền, chắc hẳn cũng phải có ảnh lúc trước đi! Nghĩ đến đây, Gia Nghệ vội ngó lại chỗ Lý Vấn Hàn đang ngồi ở góc tường, cũng may anh đang mải xem điện thoại cũng không để ý đến hướng của cậu, Gia Nghệ lúc này chẳng khác gì ăn trộm lén lén lút lút lại vô cùng tò mò mở ví Lý Vấn Hàn ra xem.
Có một tấm ảnh selfie của Lý Vấn Hàn cùng hai người nữa, ba người đều làm mặt quỷ rất khoa trương, Gia Nghệ nhìn thấy Lý Vấn Hàn trên bức ảnh không giống anh thường ngày, trong bức ảnh Lý Vấn Hàn thật đáng yêu lại còn nở nụ cười hết sức ngọt ngào, cái tên đó hoá ra còn có mặt biết làm nũng, tại sao cứ phải suốt ngày ở trước mặt mình ra cái vẻ đàn anh.
Gia Nghệ muốn nhìn bức ảnh kĩ hơn nữa, mới lôi ảnh trong ví ra, nhưng lúc lôi bức ảnh kia ra lại làm rơi bức ảnh phía sau rớt xuống đất. Hoá ra ở đằng sau còn có một bức ảnh khác? Có thể là gì đây? Nói không chừng là ảnh hồi nhỏ của anh ấy! Gia Nghệ vừa nghĩ vừa trộm cười giống như mình sắp phát hiện được bí mật lớn, một mặt phấn khởi cúi người xuống nhặt tấm ảnh kia lật ngược lại. Nụ cười trên môi chợt tắt, lại có chút không thể ngờ được, Gia Nghệ liền đem so với bức ảnh ba người lúc nãy, không sai chính là một trong hai người chụp chung với Lý Vấn Hàn, tuy rằng bức ảnh còn lại kia là chụp trộm, người kia còn đang nhắm mắt ngủ say nhưng Gia Nghệ chắc chắn rằng là cùng một người.
"Này, cậu có mua không đấy?" Người xếp hàng đằng sau Gia Nghệ vỗ vỗ vai cậu, một mặt khó hiểu nhìn cậu trai đứng trước mặt mình, không mua kem cũng không chịu đi ra chỗ khác.
"Ồ, xin lỗi, tôi vẫn mua!"

Gia Nghệ cầm theo hai cốc kem đặt trước mặt Lý Vấn Hàn, rồi lại bày ra cái vẻ mặt trẻ con muốn được dỗ dành, xòe tay ra nói: "Đưa điện thoại cho tôi!"
"Làm gì?" Lý Vấn Hàn ngạc nhiên nhìn cậu.

"Đừng hỏi nhiều, mau đưa tôi." Gia Nghệ bá đạo nói.
Lý Vấn Hàn cũng không hỏi thêm liền đưa điện thoại cho Gia Nghệ.

Gia Nghệ vừa nhận lấy điện thoại, nhanh chóng mở bàn phím nhấn "số 1", tuy là cậu cho rằng mình nghĩ nhiều nhưng thật lòng vẫn mong muốn sẽ không có điều gì xảy ra, chí ít sẽ không giống như lúc này, sau khi ấn phím "số 1" trên điện thoại Lý Vấn Hàn quả nhiên là hiện ra bức ảnh quen thuộc của người kia cùng một cái tên xa lạ "Hồ Xuân Dương". Đối mặt với điện thoại bất động vài giây, cho đến tận khi từ trong điện thoại một thanh âm dịu dàng phát ra: "Sao thế Lý Vấn Hàn? Bao giờ thì về, em để cửa cho anh!"
Nghe thấy giọng nói kia, Lý Vấn Hàn vốn dĩ đang cúi đầu ăn kem vội vàng giật lấy điện thoại trong tay Gia Nghệ, nhanh chóng đưa lên tai nghe, vốn dĩ cả khuôn mặt đang không có biểu tình gì mà trong phút chốc lại nở nụ cười: "Một lát nữa anh sẽ về, em ăn cơm chưa? Có cần anh mua gì cho em ăn không?"

[Nghệ Vấn Định Tình] Minh TinhWhere stories live. Discover now