Chương 10: BOSS Cười

7.9K 460 14
                                    

Edit: Miêu

Beta: Yingu

Buổi tối bảy giờ, Tần Tư Hoán mặt không cảm xúc cúp điện thoại, trên người tỏa khí lạnh "người sống chớ tới gần" tay xoa xoa trán.

Cửa văn phòng vang lên, Kiều Định đứng bên ngoài, trên mũi là cặp kính đen nghiêm túc, cũ kĩ, y hỏi: "Boss, anh có muốn đi ăn cùng tôi không?"

"Không đi." Tần Tư Hoán mở mắt ra, đứng lên, nhìn văn kiện đang đặt ngổn ngang trên bàn, nhàn nhạt dặn dò: "Giúp tôi thu dọn, tôi tan làm trước."

Kiều Định: "???"

"Không phải anh nói hôm nay tăng ca sao?!" Kiều Định vẻ mặt đưa đám, đẩy kính trên mũi: "Boss, anh xem anh cũng tan làm rồi, chúng tôi đây......"

Trong khoảng thời gian này Tần Tư Hoán hầu như đều đặt toàn bộ thời gian lên công việc, thâm chí còn cho đám trợ lý tăng ca hẳn nửa tháng.

Thật vui vì hôm nay là sinh nhật của boss, Kiều Định tưởng rằng bọn họ sẽ được thoải mái, nhưng không nghĩ tới lựa chọn của boss lại là--- tăng ca!

Tần Tư Hoán đi gần tới cạnh cửa, nghe vậy xoay người, âu phục trên người được cắt may gọn gàng, lộ ra hình dáng vai rộng eo thon, mặt lạnh của hắn hiện ra một ý cười, giọng điệu ôn nhu như hung dữ: "Được rồi, hôm nay đến đây thôi."

Kiều Định rất ít khi nhìn thấy boss nhà mình cười, mãi đến khi Tần Tư Hoán bước vào thang máy dành riêng cho tổng tài. Y ghé vào trên cửa, hỏi hai trợ lý đang làm công việc ở bên ngoài: "Này! Vừa rồi có phải boss cười không?"

Nhóm trợ lý đang thu dọn tài liệu ở trên bàn, gật đầu: "Đúng vậy."

"Đậu mùa! Boss cười thật sao?" Kiều Định theo Tần Tư Hoán lâu như vậy, nhiều lần thấy boss nhà mình cười như không cười, nhưng điệu cười không pha lẫn điều giả dối như vừa rồi thật sự rất hiếm thấy. Kiều Định gật đầu, nói với hai trợ lý: "Thật kì lạ, hôm nay boss cãi nhau với bé nai, hiện tại còn cười như thế?"

Nhóm trợ lý bị công việc quấn thân, xương cốt rã rời không còn tâm tư để bát quái, nói: "Ai biết được."

--

Lộ Chỉ mang dép lê chạy xuống lầu, trong tay còn cầm theo chìa khóa xe bố cậu mua cho cậu hồi trước.

Lộ Dao cùng Lộ Mạnh Thịnh đang chuẩn bị ăn cơm, thấy cậu quần áo lộn xộn, Lộ Dao nhìn lén, vẫy tay gọi: "Tiểu Chỉ, lại đây ăn cơm!"

Lộ Chỉ nghiến răng nghiến lợi liếc cô: "Lộ Dao nhớ rõ mặt em!"

"Nói chuyện với anh thế à?!" Lộ Mạnh Thịnh trừng mắt nhìn Lộ Dao.

Cuối cùng Lộ Chỉ cũng cảm nhận được sự tồn tại của mình tỏng gia đình này, bày ra bộ dáng anh trai, xua xua tay: "Không có việc gì đâu bố, con biết từ nhỏ Lộ Dao đã bị thiểu năng trí tuệ, con không so đo với con nít đâu."

Lộ Mạnh Thịnh ngồi xuống, liếc nhìn Lộ Chỉ: "Ranh con, muốn đi quậy chỗ nào?"

Lộ Chỉ không rảnh phản ứng ông: "Bố cứ ăn trước, con có chút việc."

[Edit HOÀN] CÙNG LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ GIÀU KẾT HÔN TRƯỚC YÊU SAU_Ngôn Chi Thâm ThâmDove le storie prendono vita. Scoprilo ora