Chap 45

200 11 1
                                    

Lần chuyển nhà lần này một tay mẹ hắn sắp xếp ổn thoả, căn hộ tương đối rộng rãi, kính trong suốt từ trong nhà có thể nhìn ra sân vườn, mặt trời chiều tà chiếu vào khung cửa tạo ra một cảnh tượng hoàng hôn hòa cùng với ánh đèn ấm cúng bên trong căn hộ. Phòng bếp cùng phòng khách thông thoáng với nhau, những tưởng cậu bận rộn chuẩn bị bữa tối trong bếp, còn hắn đang phô diễn ra muôn vàn biểu cảm mặt mèo đùa giỡn đứa con của hai người, chỉ cần cậu ngước mắt lên là nhìn được hắn.

Đã chuẩn bị ổn thoả những vật dụng trong nhà vẫn nên theo sở thích của mỗi người. Vương Nguyên khoát tay Vương Tuấn Khải đi quanh khu trung tâm mua sắm, cậu rất thích nơi này, thích đến nỗi đi chẳng muốn dừng lại.

Đầu tiên đi đến đồ dùng cá nhân, cậu ưng ý nhất đôi dép đi trong nhà hình con cừu nhỏ, chọn một lớn một nhỏ, còn cúi người xuống mang thử cho Vương Tuấn Khải xem có vừa không mới thật sự mua. Hắn không hợp tác cũng chẳng từ chối, xem như là đồng ý. Nên cậu dần bỏ đi cái phòng bị sợ hãi từ hắn, thoải mái nắm tay, ôm hắn hay đơn giản là cười nói. Không gì có thể ngăn cản cái hành động ngây thơ ngọt ngào ấy, người ngoài nhìn vào vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, đâu ai có thể tìm được người bạn đời hoàn hảo như vậy, xuýt xoa tiếc rằng hắn đã bị một cậu trai bẻ cong. Thật đáng tiếc.

"Ông xã... Xem cái cốc này có dễ thương không?".

"Bên ngoài! Đừng gọi tôi như thế, tôi không thích".

"Đúng rồi... Bên ngoài nhiều người lắm, gọi như vậy... Người ta sẽ chê cười. Về nhà rồi... Hẳn gọi...".

Vương Nguyên không sợ người ta sẽ dị nghị nhưng Vương Tuấn khải thật sự nghe không lọt lỗ tai của những kẻ nhiều lời ngoài kia, hắn là yêu thích con gái chứ không phải là giới tính quái dị giống như cậu, hắn muốn cho mọi người biết tất cả những việc hiện tại này đều là do mẹ hắn sắp đặt, hắn không được lựa chọn, hắn còn người con gái hắn yêu còn hẹn ước tương lai sau này, như vậy hỏi hắn có điểm nào quái dị giống cậu ta.

Mọi thứ xung quay đều vô vị cho đến khi ánh mắt Vương Tuấn Khải chạm đến chiếc nôi em bé cách đó không xa, hắn chẳng nói chẳng rằng tiến vào khu vực dành riêng cho mẹ và bé.

Chiếc nôi trong mắt hắn trở nên giá trị, bên trong có chiếc đệm mỏng, xung quanh còn được bảo vệ bằng công cụ mềm dẻo nhiều màu sắc, phía trên là đồ chơi quay vòng có rất nhiều nhân vật béo ú dễ thương. Hắn trìu mến chạm vào chiếc nôi như chạm vào đứa con của hắn, chẳng biết là trai hay gái nhưng chỉ cần là con của cô ấy hắn đều yêu thích. Đúng vậy, hắn đang viễn tưởng đến hình ảnh một nhà ba người. Cô ấy sinh cho hắn đứa con béo ú, sẽ tức giận vì hắn không kịp mua tã sữa cho con, khi ấy hắn tìm mọi cách dỗ dành cô ấy nguôi ngoai cơn giận.

"Đóng gói cho tôi cái này".

"Quý khách có muốn mua thêm quần áo cùng một số đồ chơi cho trẻ không? Chúng tôi vừa nhập về rất nhiều dụng cụ vừa có ích cho bé cùng mẹ...".

"Vậy! Tất cả đều lấy hết cho tôi".

Hắn chẳng có thời gian bên cạnh bồi dưỡng vậy thì hắn dành chút tấm lòng gửi đến cho Nguyệt Nguyệt, coi như là lời hứa hắn sẽ đến bên cô trong sớm mai. Hắn nhất định sẽ thoát khỏi cái ràng buộc chẳng đáng có này rồi trở về bên cô ấy, hiện tại chỉ chờ đến thời gian Vương Nguyên chán mà buông tha cho hắn.

[Khải Nguyên] [Ngược Tâm] Bên Nhau Là Hạnh Phúc Hay Đau ThươngWhere stories live. Discover now