Chương 5

499 57 6
                                    

"Phần kế tiếp của chương 4 đây "

Sau khi về nhà, Takemichi loạng choạng bước vào trong. Đặt đồ lên một cái bàn gần đấy, rồi tiến đến phòng tắm...vặn vòi nước.

Nàng ngồi thụp xuống sàng nhà tắm, dưới làn nước....máu từ trán và trên cả bộ đầm hòa với dòng nước chảy xuống khỏi người em.

Đôi mắt em ngấn lệ, mọi thứ trong tầm mắt mờ dần...hai hàng nước mắt cứ thế trào ra, em chẳng thể nào dừng nó lại cả...

Tiếng thút thít mà em cố gắng kìm lại thì ngày một lớn...

Đôi tay kia run rẩy nắm lấy sợi dây chuyền, Takemichi đưa mắt nhìn chiếc nhẫn một hồi lâu, rồi nắm chặt lấy nó...

Em đã ngồi đấy cũng được 15 phút đôi mắt đỏ ửng, đau rát.

Cả thân thể lạnh buốt vì ngồi dưới làn nước ấy quá lâu. Nhưng em lại cảm thấy dễ chịu...chắc có lẽ là vì nó giúp em gột rửa những cái cảm giác kinh tởm ấy xuống khỏi người em chăng...?

Em từ từ đứng dậy tắm rửa sạch sẽ,sau đấy lên phòng của mình băng bó lại vết thương trên đầu và trên đôi bàn tay nhỏ nhắn đang run rẩy không ngừng kia...

Làm xong em trèo thẳng lên giường, nằm đấy giương đôi mắt xanh vô hồn về phía cửa sổ.

" Trời vẫn còn mưa à...? Chắc cũng đã 5-6 giờ rồi nhỉ...? "

Bỗng tiếng điện thoại vang lên khiến em thoát khỏi trạng thái thẩn thờ kia.

- Alo...Cho hỏi..ai vậy..?

Nàng mệt mỏi cất giọng.

- Cho hỏi có phải là chị Takemichi Hanagaki...Không ạ ?

Giọng nói ở đầu dây bên kia có chút lúng túng.

-....À phải..là tôi...xin cho hỏi ai vậy ?

Takemichi im lặng một lúc rồi trả lời.

- Dạ là em, Mitsuya đây.

- Xin lỗi vì đã làm phiền chị... Em là cái người hồi sáng chị thấy đi cùng với Draken và Mikey đó ạ.

-...Trước hết. Cho chị hỏi...sao em lại có số của chị..?

Takemichi có chút cảnh giác hỏi.

- Dạ là Draken cho em số đấy ạ... Xin lỗi chị vì đột nhiên gọi chị thế này.

Đầu dây bên kia ập ừ giải thích.

Takemichi suy nghĩ một lúc thì nhớ ra.

" Hôm trước mua bánh thằng bé có xin số của mình thì phải...Thôi ! Chắc là vậy rồi."

- Vậy em gọi chị có chi không ?

Takemichi nhẹ giọng hỏi.

- Một lát nữa chị có rảnh không ạ ? Bọn em có chút chuyện muốn nói với chị...

Nàng suy nghĩ một lúc.

" Lát nữa mình cũng chẳng làm gì...muốn làm bánh thì cũng không được..."

Nàng đưa mắt nhìn đôi tay của mình thở dài một hơi.

" Mà mình cũng muốn ra ngoài giải tỏa một lát...Chắc cũng được thôi. "

Tiệm bánh ngọt Hanagaki ( AllTakemichi) Hikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin