1

3.6K 201 5
                                    

Berlin 5:20 AM.

Mùa đông, Đức khoác lên mình chiếc áo trắng toát nhận được từ những cơn tuyết lớn. Mùa này ở Đức thường có những cơn mưa dai dẳng vào đầu mùa, tiết trời ảm đạm, thời tiết được cho là khắc nghiệt nhất trong năm.

Hôm nay vừa mới sáng tinh mơ những cơn mưa phùn đã sớm ghé thăm người dân ở thủ đô Berlin. Bầu trời cứ u ám suốt mấy ngày nay khiến anh bức bối, ngột ngạt, anh thích mùa đông ở Đức nhưng rất ghét những cơn mưa như thế này, vì nó cứ bốc lên mùi ẩm mốc khó chịu.

Khoác chiếc áo ấm lên mình, mang chiếc khăn choàng anh mới được fan tặng ngày hôm qua, đeo khẩu trang che kín mặt mũi rồi sau đó rời khỏi nhà. Mùa đông anh hay lái xe đi dạo khắp thành phố, ngắm nhìn những cung đường bao phủ đầy tuyết trắng, hít thở không khí lạnh đến thấu xương của mùa đông khiến anh cảm thấy thích thú.

Những lúc lái xe thế này anh hay suy nghĩ vu vơ, nghĩ về cuộc đời của bản thân, nghĩ về những thứ mình đang làm, nó có thật sự là những thứ mà bản thân anh thích?

Michael Kaiser chàng người mẫu trẻ hàng đầu của Đức, fans hay ví von gọi anh là hoàng đế nước Đức. Khi nhắc đến tên anh người ta nghĩ ngay đến cái thần thái ngút ngời, đầy khí chất và một gương mặt điển trai đến rung động lòng người. Mỗi bước đi của anh như phát ra một thứ ánh sáng khiến người khác phải lóa mắt nhìn theo, giống hệt như những cậu ấm nhà tài phiệt.

Nhưng đôi lúc cái nghề này khiến anh không được tự do, áp lực của sự nổi tiếng đôi khi khiến Kaiser không thể chịu được. Hằng ngày bị bọn báo chí vây quanh, chỉ cần anh sơ suất một chút thì lên thẳng hot search. Ra đường thì lúc nào cũng như ăn trộm trùm kín từ đầu đến chân, không bao giờ dễ dàng tháo khẩu trang ở nơi công cộng.

Kaiser lái xe đến một góc phố nhỏ của Berlin, ở đây có một quán cafe mà anh rất thích. Anh thường đến đây vào thời gian rảnh, ở đây yên tĩnh thoải mái, không gian màu sắc cổ điển của quán khiến anh dễ chịu và đặc biệt ở đây do ít người biết đến nên rất riêng tư.

Kaiser đến quán thì được người chủ tiếp đón nồng hậu. Anh đi đến một góc nhỏ của quán, ngồi xuống ngắm nhìn những hạt tuyết đọng trên cửa sổ, mỗi khi ngắm nhìn nó anh đều có thể liên tưởng đến rất nhiều viễn cảnh trong đầu.

Chủ quán mang ra cho anh một ly Cappuccino nóng hổi, anh gật đầu cảm ơn rồi bắt đầu thưởng thức. Vì anh là khách quen ở đây nên chủ quán thiết đãi rất nồng hậu, còn tận tình mở cửa sớm hơn 1 tiếng để anh có thời gian riêng tư.

Kaiser nhâm nhi ly cafe trên tay, trong đầu suy nghĩ về viễn cảnh cuộc sống của bản thân sắp tới. Sẽ là những ngày lịch trình dày đặc, dày đến mức muốn nghẹt thở. Cũng sẽ là những ngày bị đám nhà báo vây quanh rồi tiếng máy ảnh cứ vang lên không ngớt. Hay là những ngày bị bọn paparazzi đuổi theo đến tận nhà. Mệt quá, chỉ cần sống thôi là được nhỉ?

Uống xong ly cafe anh để lại tiền và rời đi. Hôm nay anh được nghỉ nên muốn đi vòng vòng thành phố chơi, muốn đi dạo một chút. Người ta thường nghĩ trời mùa đông thì chỉ muốn ở trong nhà tránh tuyết, ngồi gần chiếc lò sưởi và xem một bộ phim yêu thích là điều rất tuyệt vời. Nhưng anh thì không thích thế, anh muốn ra ngoài đi dạo vào mùa này để thưởng thức hết cái lạnh của đông rồi nghĩ thử xem bản thân làm sao sống sót qua đông này.

[Kaiisa] PanaceaWhere stories live. Discover now