2

1.3K 119 23
                                    

Isagi thầm nghĩ không biết có nên cho người này không dù gì người ta cũng là người nổi tiếng nhưng cuối cùng vì sự đẹp trai của anh ta nên cậu cũng quyết định cho.

Trao đổi số điện thoại xong thì cậu chào Kaiser rồi đi về, anh đứng đó một hồi lâu cứ nhìn theo bóng lưng cậu mãi mà cười thầm, anh cũng không biết đây là cảm giác gì nữa. Chắc anh bị điên rồi!

Về đến nhà, cậu chuẩn bị bữa sáng một lúc rồi đi tắm rửa, Isagi thấy cậu cũng tới dữ lắm rồi, trời lạnh như này mà cậu dám ngâm mình trong nước 15 phút. Nhưng mà không tắm thì cậu khó chịu lắm.

Ăn sáng xong cậu đi vài vòng trong nhà để tiêu hóa bớt thức ăn, đây là thói quen mà cậu duy trì cũng rất lâu rồi.

Mùa đông thế này cậu thường hay nằm dưới chiếc chăn dày cọm, trên tay là một quyển manga có thể là manga kinh dị hay những quyển shounen. Mà đôi lúc cũng có thể là những quyển nói về tâm lý tội phạm.

Thường vào những lúc này cậu luôn đắm chìm trong dòng chảy cảm xúc của bản thân, cậu hay đọc đến quên hết thời gian. Lúc ở Nhật, vào mùa này cậu thường nằm ườn ở nhà đọc hết mấy quyển sách cậu mua, đọc nhiều đến nỗi mẹ lôi cậu ra ngoài để hít thở không khí vì sợ cậu đọc nhiều quá sẽ sinh ra ảo giác.

Đọc được một lúc thì cậu cảm thấy có chút buồn ngủ, chắc vẫn còn có chút mệt do chuyến bay hôm qua. Cậu ngủ quên lúc nào không hay, chiếc điện thoại kế bên ting ting vài thông báo cũng không thể đánh thức được Isagi.

                                   *

Kaiser đi về nhà với tâm trạng phấn khởi hơn mọi khi, anh cảm thấy bản thân mình có chút khan khác từ khi gặp Isagi.

Anh tắm rửa rồi ngồi vào bàn làm việc, ngoài việc làm người mẫu ra thì anh còn điều hành một công ti lớn, thật ra công ti này do anh tự mình thành lập nên, mặc dù công việc người mẫu rất bận rộn nhưng anh vẫn có thể cân bằng cả hai thứ. Cũng chính vì điều đó khiến cho cuộc sống anh tẻ nhạt vô cùng nói chung là tại Kaiser không có người yêu nên mới thấy chán.

Mưa phùn lại bắt đầu kéo đến, cầm xấp tài liệu trên tay khiến anh chán nản. Mắt anh cứ ngóng sang chiếc điện thoại của mình như đang trông đợi điều gì đó.

"Cậu ấy bận lắm hả ta, mình nổi tiếng đẹp trai vậy mà phải rep mình nhanh chớ." Kaiser nhăn nhó vì có chút khó chịu khi phải chờ đợi.

"Ủa mày cũng vô duyên quá Michael, làm như mày nổi tiếng đẹp trai là người ta sẽ trả lời tin nhắn nhanh vậy." Kaiser lại lảm nhảm một mình.

"Nhưng cũng phải trả lời nhanh đi, tôi đợi tin nhắn cậu mà hồi hợp quá."

"Trả lời đi, trả lời đi."

Kaiser cứ ngồi nói chuyện một mình như thằng điên, tay thì cứ cầm điện thoại lắc lắc lâu lâu lại chấp hai tay lại rồi nhắm mắt lẩm bẩm gì đó. Người ngoài nhìn vô có khi còn tưởng anh đang luyện bùa chú trừ tà.

Anh tự nhìn mình trong gương rồi tự thỏa mãn với nhan sắc của bản thân. Rồi anh nhận ra hôm nay mình thật sự có vẻ khác so với mọi ngày. Tự dưng lại trở nên vui vẻ hẳn ra dù cho đó giờ anh vẫn thấy cuộc sống này không khiến anh hài lòng.

[Kaiisa] PanaceaWhere stories live. Discover now