chương 10

870 82 3
                                    

" khoan đã " 

dongchang không biết từ khi nào thình lình xuất hiện ngoài cửa và lên tiếng, nó không diễn cái vẻ tàn tật đau đớn nữa.

nó cần vị trí hạng nhất, nó nén tức giận tha cho hyeonjoon lần này

" ồ thiếu gia dongchang "

người phụ nữ khi vừa thấy nó liền đon đả đứng dậy, à quên chưa giới thiệu, bà ta là vợ cấp dưới bố của dongchang, con trai bà ta thằng nhóc to béo kia cũng là đặc biệt được đưa đến bầu bạn với hắn, nói là bầu bạn vậy thôi, thực ra để đến để xu nịnh thì đúng hơn

" không cần đuổi học nó đâu "

không chỉ những người trong phòng này đứng hình mà ngay cả hyeonjoon cũng thoáng cau mày, thằng công tử đần độn này lại muốn làm cái trò gì đây

" sao vậy, em cảm thấy còn điều gì khúc mắc sao "

" đúng đó thiếu gia, thằng nhóc này gây chuyện lớn như vậy cần phải đuổi học chứ "

người phụ nữ cùng với lớp trang điểm tinh xảo, hai mắt phượng đảo qua lại liên tục, hết nhìn dongchang lại nhìn hyeonjoon, nhất định phải đuổi học. trời ạ, đánh con trai bảo bối của bà ta thành bộ dạng thế này cơ mà

" không cần đuổi học, hạ hạnh kiểm và bồi thường là được rồi, dù sao cũng là bọn em sai trước,  thằng chó...à cậu ấy cũng vừa được vinh dự là học sinh đại diện nhà trường có thành tích vượt bậc, đuổi học vào thời điểm này có chút không hợp lý "

người phụ nữ nắm chặt hai tay, đôi môi đỏ xinh đẹp mím chặt vào nhau

" như vậy sao mà được chứ, nó đã đánh thiếu gia đây...

" tôi không sao "

đã nói đến mức này rồi bà ta còn có thể nói gì hơn nữa chứ, dù sao vẫn phải chừa mặt mũi cho thằng nhóc thiếu gia vắt mũi chưa sạch này, tuy không cam lòng nhưng bà ta vẫn phải cố gắng mỉm cười quay sang khẽ gật đầu với thầy hiệu trưởng.

coi như vì sự thăng tiến của gia đình bà ta chịu nhục lần này.

đi bộ dưới tán cây, hyeonjoon không biết vì cái gì thằng đần dongchang lại lên tiếng nói đỡ cho em, dẫu sao thì thằng đó chắc chắn cũng chẳng có ý đồ gì tốt đẹp, vẫn nên đề phòng củi lửa đi thì hơn.

" jihoon"

sao hắn lại ở đây, giống như đã biết trước rằng em sẽ bước ra, hắn đứng đợi sẵn ở đây. bóng cây mát rượi, che đi phần nào ánh nắng trên đỉnh đầu cả hai đứa. 

hyeonjoon thả nhanh bước chân đến chỗ hắn, em hơi cúi đầu không biết đối diện với thằng đần này kiểu gì nữa, ôi em lúc nào cũng là cái đứa xảy ra chuyện hết chơn.

" uống nước đi " chai nước đã vặn sẵn nắp được đẩy vào tay em, dưới ánh nhìn của jihoon em tu một phát hết hơn nửa chai nước, đến khi bị người đối diện mạnh tay dành lại thì mới thôi

" ơ thằng này, tao cho uống một ít thôi " 

cái miệng hắn lại bắt đầu chu chu lên " tao không có bị đuổi học " 

Không Chỉ Là Bắt NạtWhere stories live. Discover now