chương 19

640 83 6
                                    

trải qua vài ngày tĩnh dưỡng ở nhà nữa, hôm nay moon hyeonjoon chính thức được tái hòa nhập cộng đồng.

ngày đầu tuần, cũng là ngày đầu tiên em và thằng jihoon cùng đi học lại.

mùa thu, chắc chắn là khoảng thời gian dễ chịu nhất trong năm, thời tiết không quá khác nhiệt, thiên nhiên cũng biết nịnh lòng người hơn, chắc đã lâu không được đi lại một cách tự do như thế, hyeonjoon cảm giác hơi cuồng chân. ài muốn chạy ghê, đây đáng lẽ là điều em có thể làm một cách nhẹ nhàng...đó là trước khi có vết thương nổi bật trên đầu.

thằng jihoon nhất quyết không cho em đi bộ đi học, chứ đừng nói đến chạy nhảy gì cả. hắn bảo từ từ bình phục thì muốn làm khùng, làm điên gì cũng được...ôi hyeonjoon đã nói là em ổn rồi mà, hắn chẳng tiên mà bắt em đi xe bus.

" mày ít cãi lại dùm tao " 

được rồi hyeonjoon thua, không ai làm lại cái mỏ thằng chó jihoon hết.

có thể hôm nay đã là một ngày rất tuyệt vời, nếu hyeonjoon không cảm nhận được đủ loại ánh mắt dò xét phóng từ bốn hướng đến chỗ mình. moon hyeonjoon cau mày khó chịu, em đưa tay chạm vào miếng băng gạt trắng tinh sau đầu. 

hưm, vẫn còn đau 

" đừng để ý đến chúng nó " 

jihoon khác với hyeonjoon, hắn lặng lẽ đi bên cạnh em, hai mắt cứ nhìn thẳng về phía trước, chẳng hề có chút để tâm nào đến những ánh nhìn xung quanh

" cái băng trên đầu tao nổi bật lắm hả " 

hyeonjoon cũng muốn không để ý đến mấy người đó lắm, nhưng bọn họ cứ nhìn em mãi. em không phải người thích sự nổi bật, nếu có thể hòa mình vào đám đông, hyeonjoon nguyện được hòa vào đó, chắc có lẽ em thích những điều giản dị hơn

" ừ, không chỉ cái băng xấu xí đó đâu " 

nói đoạn, hắn đưa tay đẩy cửa lớp. ờm chắc cũng ngót nghét hơn một tháng rồi đấy, cả hai đứa đều chưa đi học lại, đám bạn học đang chụm đầu vào nhau tán phét bỗng im bặt, cả lớp nhất thời rơi vào khoảng không gian tĩnh. 

đối với đám trẻ này, chúng nó trước kia cũng không yêu thích hyeonjoon là mấy, lại qua một thời gian xảy ra quá nhiều chuyện động trời xung quanh hai đứa nó, cả đám rõ ràng tỏ ra e dè hơn hẳn. nếu là trước kia chúng nó sẽ vì ghen tỵ với thành tích của hyeonjoon mà lườm nguýt vài cái, chẳng biết có sát thương không nhưng chúng nó vẫn dám làm...còn bây giờ, chúng nó thấy hơi sợ.

thậm chí có vài đứa, khi ba mẹ chúng nó biết chuyện còn ra chiều cấm chơi với hyeonjoon cơ.

có cho chúng nó cũng chẳng dám nữa, hung thần jeong jihoon còn lù lù đứng đằng sau kìa.

hyeonjoon không biết được suy nghĩ của đám bạn học, em vẫn theo thói quen đi đến bên bàn học, bỏ sách vở vào trong ngăn bàn, rồi mới từ từ ngồi xuống. 

mà có biết thì em cũng chẳng thể quan tâm chúng nó đâu, người ta vốn đã có ác cảm với mình rồi, cố gắng níu kéo cũng vô nghĩa.

" sắp thi học kì rồi " 

giọng jihoon phá tan bầu không khí yên tĩnh, hắn gác chân lên ghế của hyeonjoon, vừa ngáp vừa nói. 

Không Chỉ Là Bắt NạtWhere stories live. Discover now