chương 30

721 57 3
                                    

" cho anh một lý do để giúp em đi "

jeong jihoon chưa phát triển hết, dù sao hắn cũng mới chỉ làm một thằng nhóc cấp hai thôi, thậm chí còn chưa bước sang thời kỳ phân hóa nữa. cơ thể có cao lớn nhưng cũng chẳng rắn chắc giống như mấy thành viên được huấn luyện bài bản trong tổ chức được, ấy thế mà lại rất vừa mắt lee sanghyeok.

" anh muốn gì ở tôi cũng được "

" ồ "

lee sanghyeok nhìn mặt jihoon có chút căng thẳng, lại quật cường nghiêm túc...làm cho người khác nổi tính xấu xa mà muốn trêu chọc. hass xem kìa, mới mấy ngày trước còn hung dữ như thế, chỉ vì cái thằng nhóc hyeonjoon kia mà chấp nhận xuống nước cầu xin anh luôn, sanghyeok thấy hơi ghen tỵ đó nha...

" anh còn chưa tính đến chuyện em làm trái giao ước đâu "

mặc dù không đến ngưỡng đạt chuẩn nhưng thân hình jihoon lại rất cân đối, sanghyeok cũng chỉ cao đến cổ hắn thôi, anh thích cái kiểu chênh lệch này ghê gớm, có cảm giác thứ cao lớn hơn mình lại phải cúi đầu khuất phục...rất thành tựu đấy.

" anh..."

jeong jihoon lại mất kiên nhẫn, hắn đi tìm lee sanghyeok vào giờ giả lao, lúc đi cũng đã nghĩ đến khả năng bị từ chối là rất cao rồi. jihoon nghĩ nếu đến cả lee sanghyeok cũng chẳng thèm quan tâm đến vụ này, thì hắn thật sự hết cách giúp hyeonjoon rồi.

" suỵt..."

lee sanghyeok lại gần jihoon, tay anh tì lên chỗ logo ở ngực áo hắn mà vẽ loạn theo đường chỉ, đồng phục trường rất đẹp mặc lên cũng rất tôn dáng, ngoài những lúc thấy jeong jihoon mặc đồ tổ chức ra...anh thích dáng vẻ này của hắn nhất.

jihoon bị sanghyeok chặn họng, cái tay xinh đẹp kia cứ vẽ loạn trên ngực hắn. jeong jihoon thừa nhận, hắn đã phải gồng hết cả người lên để không bị cái tay nhỏ bé kia làm cho lùi lại.

" được rồi, lần này anh giúp jihoon nhé "

lee sanghyeok thôi nghịch ngợm, anh ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt sắc lạnh của jeong jihoon, khóe mắt sanghyeok hơi cong lên, chắc hẳn anh đang cười đến là dịu dàng.

dịu dàng đến nỗi làm jihoon nổi hết cả da gà.

vỗ vỗ vài cái vào bên tay trái của hắn, lee sanghyeok đi ra khỏi chỗ vắng vẻ ấy. trước khi khuất bóng anh còn nói nhỏ thêm một câu vào tai jihoon, đừng làm anh thất vọng như đêm qua nhé, lee sanghyeok không thích cảm giác đợi chờ đâu.

đợi người kia đi xa rồi, jeong jihoon mới thở ra một hơi nặng nề, hắn đưa tay lên vị trí vừa bị sanghyeok chạm vào...phủi phủi vài cái. jeong jihoon ghét nhất là lee sanghyeok...

nhưng ít nhất người có quyền lực đó đã đồng ý giúp đỡ rồi

" mày đi đâu về đấy "

hyeonjoon thấy hắn ngồi xuống thì vội vàng hỏi, khi nãy chỉ vừa có chuông giải lao thôi cái thằng jihoon này đã đi ra ngoài mất rồi, hyeonjoon còn chẳng kịp hỏi hắn chạy đi đâu cơ.

" đi nhà vệ sinh " 

jeong jihoon nói dối không chớp mắt, hắn thả lỏng cơ thể, giống như nằm cả người ra cái ghế tội nghiệp của mình...cái thân thì dài mà rất thích bạ đâu gục đấy nhé. jihoon thở đều vài hơi, hắn nghiêng đầu hé mắt nhìn hyeonjoon, chẳng biết bản thân nhờ đến cái người kia có đúng không nữa, jihoon mơ hồ cảm nhận được có gì đó sai sai từ vị trí lee minhyeong...nhưng hắn cũng chẳng cản nổi thằng đó.

Không Chỉ Là Bắt NạtWhere stories live. Discover now