Chương 19

2.4K 232 24
                                    

Một năm trôi qua nhanh như chớp mắt, Myoui Mina trong suốt những tháng ngày khổ sở ấy lấy sự nhớ nhung biến thành động lực để tự hoàn thiện bản thân mình. Cô không gọi cho nàng nữa, nàng cũng không gọi cho cô, nhưng trong lòng Mina luôn cảm nhận được cô vẫn luôn nhớ về nàng.

Trong một năm ngắn ngủi nhưng ngỡ như miên man vô tận ấy, Mina cuối cùng cũng đã học được cách trưởng thành sau những lần vấp ngã mà không có Sana đỡ nàng đứng dậy. Chỉ là khi nàng nhận ra được bản thân đã đủ chín chắn để đón nhận tình yêu của cô thì đã không còn nhìn thấy được cô nữa. Myoui Mina chỉ còn biết ôm giấc mộng trùng phùng, mòn mỏi chờ đợi hết ngày này qua ngày khác.

Hôm nay nàng lại trở về nhà sau khi tan ca, nàng sẽ phải ở nhà một mình khi mẹ nàng tối qua đã bay sang chỗ ba vì nghe tin ông gần đây càng lúc càng nhiều việc. Nàng bỏ cặp lên ghế sofa ở phòng khách rồi đi thẳng vào phòng quyết định tắm rửa để bản thân thoải mái hơn.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm ngay sau đó khiến nàng giật mình, Mina tự hỏi là ai đang tắm ở trong kia. Lẽ nào? Ánh mắt Mina sáng lên khi nghĩ đến người bên trong là Sana, nàng đặt tay lên nắm cửa xoay mạnh một cái nhưng nhận ra người bên trong đã khóa trái. Nàng đập cửa, ra sức gọi to.

"Sana, Sana...con về rồi sao?"

Người bên trong đích thị là Minatozaki Sana, cô vừa về cách đây không lâu, tuy nhiên có một việc không hay là khi cô đến thì trong nhà Mina lại xuất hiện thêm một người nữa. Cô bé nói em tên là Kim Yeri, 18 tuổi, là em họ của Mina mới từ Mĩ trở về. Trước giờ Sana cũng có nghe bà Myoui nhắc đến cô bé này, nghe nói em học hành rất giỏi ở đó, nhưng tiếc là chưa lần nào gặp em, hôm nay bất ngờ diện kiến quả thật khiến cô không còn gì để nói. Người ta nói quả không sai những người thông minh xuất chúng đều là những người có vấn đề về thần kinh. Khi không đang yên đang lành con bé lại nói chân bị đau rồi nhờ cô đưa vào phòng tắm, sau đó cô bé khóa cửa lại rồi không cho Minatozaki Sana bất kỳ cơ hội nào để đi ra ngoài.

"Mina, cứu tôi, em họ của chị bắt tôi tắm chung nè!"

Sana nghe thấy tiếng nàng, giống như người chết đuối vớ được áo phao, cô vẫn không dám mở mắt, chỉ lớn tiếng đáp lại nàng.

"Chơi không vui gì hết."

Yeri tắt vòi nước dùng khăn tắm quấn quanh người rồi mở cửa bước ra ngoài. Nhìn thấy Mina, em niềm nở cười tươi với nàng như chưa từng làm ra loại chuyện xấu xa gì. Thật ra em cũng chỉ định đùa với "con gái" của chị họ mình một chút thôi, ai mà ngờ cô lại nhát gan thế không biết.

"Con gái chị tắm chung với gái đẹp mà không có chút hứng thú gì hết. Chị nên đi kiểm tra xem cô ấy có bị lãnh cảm không nha."

Em vỗ nhẹ mặt nàng rồi bình thản tiến đến giường ngồi sấy tóc.

Myoui Mina không thèm quan tâm đến em, nàng đã nghe mẹ mình nói com bé này tâm lí rất khác người rồi. Nàng lo lắng chạy đến đỡ lấy Sana, quần áo trên người cô đều bị Yeri làm ướt hết rồi. Cô mếu máo nhìn nàng, suýt chút nữa cô không giữ được trong sạch của bản thân rồi.

"Con có sao không?"

"Tôi...hắt xì...không sao."

Sana hắt hơi một tiếng, vì lạnh mà run lên. Nàng xót xa đi đến tủ lấy một bộ quần áo khô đưa nhanh đến cho cô.

[FANFIC] Bảo bối, gọi mẹ đi!Where stories live. Discover now