Chương 10

1K 63 4
                                    


"Chiến ca muốn dẫn em đi đâu a."

Nhìn bạn nhỏ ngồi ở vị trí phó lái đang kích động với không che giấu được sự hưng phấn của bản thân, hoàn toàn không còn dáng vẻ ủy khuất như lúc ở hội trường. Tiêu Chiến đang nghĩ có phải anh bị cậu lừa gạt hay không? Nhưng anh chỉ có thể đổ lỗi cho tiểu bảo bảo lớn lên quá hiền lành, đáng yêu làm cho người khác nhìn thấy liền trở nên mềm lòng.

"Đến nơi em liền biết." Tiêu Chiến liếc mắt nhìn Vương Nhất Bác, từ bên trong ghế lái phụ lấy ra một bình sữa bò nhỏ, " Em uống trước một ít, kẻo đói bụng thì không tốt cho dạ dày. "

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn nhận lấy, rốt cuộc cậu cũng yên tĩnh ngồi yên tại chỗ uống vào ngụm sữa bò nhỏ, bộ dáng cúi đầu chơi đùa với chai sữa trên tay vừa nhu thuận lại vừa đáng yêu, hầu kết cao ngất của cậu tạo thành sự tương phản mãnh liệt. 

Tiêu Chiến nhịn không được nhìn cậu thiếu chút mê mẩn, cho đến khi xe phía sau bấm còi còn trước khi vượt qua anh còn tặng kèm mấy câu mắng chửi thì anh mới thu tầm mắt của mình lại, anh làm bộ không có gì tiếp tục lái xe.

"Đến nơi rồi."

"Tiểu Long Khảm?"

Vương Nhất Bác hơi kinh ngạc, cậu vốn cho rằng Tiêu Chiến sẽ đem mình tới một nơi giống như trụ sở vô cùng cao cấp, mời đầu bếp Michelin Tinh cao cấp làm một phần ăn nghệ thuật sẽ ăn không đủ no.

"Không thích sao? Không xứng với thân phận của đại minh tinh hay sao." Tiêu Chiến cau mày, tựa như đối với phản ứng của cậu có chút thất vọng. 

"Không có, không có, không có, thích, vô cùng thích!" Vương Nhất Bác sợ Tiêu Chiến hiểu lầm, vội vàng phủ nhận, trước đây là cậu không nói, chỉ cần là Tiêu Chiến sắp xếp thì cậu yêu thích vô điều kiện. Huống hồ khi đến nơi, cậu còn có xu hướng thích nơi này nhiều hơn.

"Chỗ này có củi gạo, dầu muối cùng với trà, anh muốn cùng em cảm nhận sớm một chút khói lửa của nhân gian."

Vương Nhất Bác thề, sau khi cậu nghe anh nói xong thì phiên dịch thành " Anh muốn ăn lẩu" thay cho lời giải thích.

Tiêu Chiến xuống xe, từ như một quý ông đi qua ghế bên cạnh mở cửa xe, đợi một lúc không thấy Vương Nhất Bác xuống xe thì anh mới phát hiện cậu đang nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc. 

"Vị tiên sinh này là đang chờ tôi ôm cậu đi xuống xe hay sao a?"

"Không có." Vương Nhất Bác nhanh chóng mở dây an toàn nhảy xuống, "Đi thôi."

Tiêu Chiến đã sớm mời bằng hữu của cậu và nói chuyện với quản lý ở đây, thế là khi hai người đến nơi liền đi đến phòng bếp dùng thang máy chuyên dụng đi thẳng lên phòng riêng ở lầu ba.  

"Mời vào."

"Nhất Bác sinh nhật vui vẻ!"

Vương Nhất Bác mới vừa vào cửa, liền bị những dải lụa màu cùng những màn pháo hoa dọa cậu hoảng sợ. 

Trong bao sương đầy ắp người ngồi, đều là những người trợ giúp phía sau cậu lúc cậu mười ba tuổi, có ca ca làm bạn bồi cậu lớn lên, có huynh đệ dẫn dắt cậu học được xe mô-tô, có tiền bối chỉ bảo cậu nhiều điều trong cuộc sống, còn có cậu bạn cũng nhau chơi trượt ván siêu ngầu....

ZSWW_Yêu chính là như vậy (Edit)Where stories live. Discover now