CHƯƠNG 30: Không được rời khỏi tôi

4.3K 440 41
                                    

Chương 30: Không được rời khỏi tôi

Có Giang Qua tham gia, cả đội Trường Minh giống như tìm được trụ cột dẫn tiết tấu, dưới sự dẫn dắt bởi phong cách bóng ác liệt, tấn công mạnh của Giang Qua, đánh đến là vô cùng cấp tiến, mà trường trung học phụ thuộc trong lúc nhất thời không tìm thấy cơ hội tiến công, chỉ có thể liên tục phòng thủ. Mọi người bắt đầu nhiệt huyết sôi trào, từ vài tiếng cố lên rải rác khi bắt đầu trận đấu, dần dần liên tục thành âm thanh hò hét trợ uy vang tận mây xanh.

Lúc này, tên cao to của trường trung học phụ thuộc chậm rãi cảm giác được, Giang Qua đang nhắm vào mình.

Hắn ta lấy được bóng, Giang Qua đến cướp như người điên.

Hắn ta muốn ném vào rổ, Giang Qua chắn bóng như không muốn sống.

Lúc đánh bóng không tránh được va chạm cơ thể, mà Giang Qua cũng không biết được làm từ thứ gì, cứng rắn, vừa đụng một cái tên cao to liền đau một hồi.

Một tới hai đi, tên cao to bắt đầu bốc hỏa, tay chân lại không sạch sẽ, một lần định bẻ ngón tay Giang Qua ra, hình như Giang Qua có thể đoán trước được ý nghĩ của hắn ta, chuyển qua túm lấy ngón tay của hắn ta hung hăng vặn một cái.

Tên cao to bị đau kêu không được, trên trán cũng toát mồ hôi lạnh.

Đây là nhẹ đó, một lần khi hắn ta muốn ném bóng vào rổ, Giang Qua giẫm một cước lên mắt cá chân của hắn ta, làm hại chân hắn ta trẹo một cái, ngã sấp, còn ném bóng vào trong tay Trường Minh.

Hắn ta tức giận, hùng hùng hổ hổ dừng trận đấu, yêu cầu trọng tài kiểm tra ghi hình, xử Giang Qua phạm quy.

Trọng tài đi kiểm tra video ghi hình.

Bên ngoài sân bàn tán sôi nổi.

“Sao vậy? Giang Qua phạm quy rồi?”

“Không có mà, không nhìn thấy, người của trường trung học phụ thuộc không phạm quy đã tốt rồi, tưởng là ai cũng chơi bóng bẩn như họ?”

Tạ Tinh Lan hỏi Trần Lệ: “Giang Qua đánh bóng đều cấp tiến thế à?”

Trần Lệ gật đầu, “Đúng đấy, ảnh chưa từng phòng thủ, đầu đặc biệt sắt, bất kể là ai đối đầu với ảnh đều sẽ rất bực bội, căn bản không tìm được thời điểm tiến công.” Nói xong Trần Lệ liếc nhìn bốn phía, thừa dịp không ai chú ý, lặng lẽ nói với Tạ Tinh Lan: “Vừa rồi anh Giang tuyệt đối phạm quy, chơi bẩn trung học phụ thuộc, nhưng góc độ anh ấy chỉnh người và thời cơ đều rất tốt, cho dù kiểm tra ghi hình cũng không nhìn ra.”

Tạ Tinh Lan nhướng lông mày: “Trâu bò vậy?”

Cậu không kìm lòng được nhìn về phía Giang Qua im lặng đứng trên sân, dáng người hắn cao thẳng tắp, mặt mày lạnh lùng, giống như ngăn cách tất cả tiếng ồn trong và ngoài sân.

Cuối cùng quả nhiên như Trần Lệ nói, trọng tài không xử Giang Qua phạm quy.

Tiếp tục thi đấu.

Bước vào mười phút cuối cùng, điểm số đã bị san bằng, tất cả mọi người kích động sắp nhảy cẫng lên, mà Giang Qua càng đánh càng mạnh, dưới bầu trời ngày thu ấm áp mát mẻ, hắn mạnh mẽ như lưỡi dao chém ra gió, lóe sắc bén lạnh như băng mà tràn ngập lệ khí.

[ĐM] NHỮNG NĂM THÁNG TÔI BỒI DƯỠNG BÁ TỔNG Where stories live. Discover now