Chương 4

555 80 11
                                    

☆, Chương 4
Tác giả: Lục đẳng tinh chi dạ
Edit: tina

Một đám tân đệ tử có thiên phú không đồng đều, thế nhưng cuối cùng chỉ có  một mình Nghiêm Tiêu không thể bái sư.

Hắn rốt cuộc cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, người cùng hắn nhập môn đều lần lượt được sư tôn của mình dẫn đi, chỉ có một mình hắn đứng tại chỗ không biết làm sao.

Nguyên bản Quý Tịch có thiên phú thấp nhất, lại đi theo Linh An Quân rồi.

Nghiêm Tiêu dùng tay áo lau nước mắt, cố chịu đựng không cho chính mình khóc thành tiếng, lúc này có người đi tới, nhẹ nhàng thở dài.

“Ngươi nếu nguyện ý, ta liền thu ngươi làm đồ đệ.”

Hắn kinh hỉ mà ngẩng đầu, là vị sư huynh lúc trước hỏi qua hắn.

Nghiêm Tiêu cảm động vạn phần, lập tức bắt lấy tay áo đối phương: “Sư tôn!”

Vân Phất Phong nằm trên đỉnh núi xa nhất, Quý Tịch nắm chặt quần áo Lâm Từ Khanh, bị gió thổi đến mức mở không nổi mắt.

Cậu bị Lâm Từ Khanh chặn ngang eo ôm ở trước người, trong lúc tâm trạng đang cực độ kích động cùng vui vẻ, Quý Tịch bình tĩnh lại, nghĩ tới một vấn đề.

Trước kia, Linh An Quân cũng ôm Đoạn Du giống như vậy?

Hẳn là không có, lúc trước Đoạn Du bị Lâm Từ Khanh thu nhỏ lại thu vào trong tay áo, một đường đầu óc choáng váng đến phái Vô Nhai.

Đoạn Du cũng chưa từng hưởng qua đãi ngộ này……

Quý Tịch ngửa đầu cố gắng mở mắt, muốn nhìn rõ khuôn mặt Lâm Từ Khanh, cậu bỗng nhiên nghĩ đến, mình không lẽ vẫn còn bên trong ảo giác của Thông Thiên Giai?

Cậu càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nếu toàn bộ là sự thật, cậu chính là hạ phẩm linh mạch, người thứ nhất bước lên Thông Thiên Giai, lại được Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão đồng thời coi trọng, đều muốn nhận cậu làm đồ đệ.

Thế nào lại giống như là kịch bản của vai chính a.

Thật không dám giấu giếm, từ trước đến nay vận may của Quý Tịch cực kém, mua mì gói đều có thể thiếu bao gia vị, ra cửa không mang dù trời 100% mưa, cậu cùng vận may một chút quan hệ cũng không có.

Cho nên loại chuyện tốt này, sao có thể sẽ đến phiên cậu chứ.

Hai người đã tới Vân Phất Phong, Lâm Từ Khanh buông Quý Tịch ra, lại thấy hai mắt cậu đỏ bừng, trên mặt vẫn còn treo nước mắt.

Lâm Từ Khanh trầm mặc không nói.

Y mới phát hiện chính mình trực tiếp mang Quý Tịch rời đi, còn chưa hỏi qua cậu có nguyện ý hay không.

Sau khi rời Thông Thiên Giai, y vốn định trực tiếp về Vân Phất Phong, nửa đường lại nhịn không được đi vòng trở lại, thấy Quý Tịch chuẩn bị bái Tả Khâu làm sư tôn, liền trực tiếp xuống ngăn cản.

Y làm việc từ trước đến nay luôn tùy tâm sở dục, lúc trước thu Đoạn Du, là khi ra ngoài ngẫu nhiên gặp được, thấy hắn thiên tư trác tuyệt, số mệnh bất phàm, đợi một thời gian sẽ thành châu báu, liền thuận tay mang trở về.

Sổ tay công lược tiên quânWhere stories live. Discover now