Chương 6

522 72 16
                                    

☆, Chương 6
Tác giả: Lục đẳng tinh chi dạ
Edit: tina

Toàn bộ cánh hoa đều nở rộ, cũng chỉ lớn bằng ngón cái của Quý Tịch, run rẩy như thể nháy mắt liền bị gió bẻ gãy.

Quý Tịch giơ tay, lại cảm thấy có chút xấu hổ, có cái gì mà Linh An Quân chưa thấy qua, sao lại có thể nhìn trúng cái này.

Cậu đã nhiều ngày nghiêm túc đi học, rốt cuộc có thể đem linh khí trong cơ thể ngưng thành thực thể, đóa hoa nhỏ này, đã là cực hạn của cậu.

“Sư tôn, lần sau con lại đưa người cái đẹp hơn đi……” Quý Tịch vừa nói, một bên thu hồi tay, nửa đường lại bị người nắm lấy.

Tay thiếu niên nhỏ hơn một vòng, có thể nhẹ nhàng bao bọc lấy, ngón tay so bạn cùng lứa tuổi càng tinh tế chút, khớp xương mang cảm giác yếu ớt, bộ dáng như là yêu cầu người khác che chở sủng ái.

Lâm Từ Khanh duỗi tay đem đóa hoa nhỏ nhẹ nhàng nắm lấy, ngồi dậy nhìn vào hai mắt trong veo của Quý Tịch, thấp giọng nói: “Không sao, rất đẹp.”

Quý Tịch vui mừng khôn xiết, lộ ra tươi cười đẹp mắt, Lâm Từ Khanh nhớ tới chuyện Phan Chí Bạch làm, đôi mắt trầm xuống.

Ngón tay y khẽ nhúc nhích, không biết đem đóa hoa màu tím thu vào nơi nào, Quý Tịch tò mò mà lôi kéo tay áo y tìm kiếm, Đoạn Du vừa lúc trở về.

“Sư tôn,” Đoạn Du nhìn về phía Quý Tịch, trên mặt lộ ra tươi cười xán lạn, “Đây là tiểu sư đệ đi.”

Quý Tịch hướng phía sau Lâm Từ Khanh trốn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt nhìn hắn.

Thân là vai chính của nguyên tác, bộ dáng và thân hình Đoạn Du bộ tự nhiên là đủ tư cách, trước mắt mới vừa tròn 18 tuổi không lâu, đã thu hoạch được tâm của vài nữ phụ, tính cách rộng rãi thẳng thắn, làm người chính nghĩa.

Vẻ mặt Lâm Từ Khanh hơi dịu lại, đem Quý Tịch bảo hộ ở sau lưng: “Sắc trời đã tối, hắn hôm nay đã chịu kinh hách, ngươi trước tự mình trở về nghỉ ngơi chỉnh đốn đi.”

Ngụ ý, ngày mai lại giới thiệu hai người cho nhau.

Đoạn Du mờ mịt nói: “Chính là…… Nơi này chính là sân của con mà.”

Lâm Từ Khanh lúc này mới phát giác, trước khi đi y đã quên kêu người xây thêm phòng ở Vân Phất Phong, hiện tại Quý Tịch ở, là chỗ của Đoạn Du.

Quý Tịch trong lòng vô cùng kháng cự, chẳng lẽ muốn cho cậu và Đoạn Du cùng nhau ngủ trong một phòng? Cậu tình nguyện ngủ trong rừng cây.

“Nơi này của ngươi sư đệ tạm thời ở, ngươi……” Lâm Từ Khanh hơi hơi nhíu mày, y không nghĩ sẽ để Đoạn Du và Quý Tịch ở cùng nhau, hình như không ổn lắm.

Đoạn Du dẫn đầu hiểu rõ cười, “Không sao, con liền đi Đan Hà Phong ngủ mấy đêm, đợi con đem đồ vật dọn dẹp một chút.”

Hắn nói đi vào trong phòng, lại không nhìn thấy đồ dùng lúc trước của mình: “A? Sư tôn, đồ vật của con bị thu hồi rồi sao?”

Lâm Từ Khanh giống như đang nhớ lại, sau một lúc lâu đáp: “Ném rồi.”

Lúc ấy y vội vàng thu thập, mấy thứ kia bất quá đều là một ít đồ vật, nhất thời không tìm được chỗ để, liền trực tiếp ném đi.

Sổ tay công lược tiên quânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ