Chương 38

130 6 0
                                    

Lòng người có bao nhiêu phức tạp. Có người nói, trên đời này khiến cho người ta không thể nhìn thẳng, chính là mặt trời và lòng người. Trên đời này không có người hoàn mỹ, mỗi người đều có nhân tính khuyết điểm, chỉ là có vài người gặp được một việc, đem những khuyết điểm đó bộc lộ ra, có vài người cả đời không gặp được, vì thế thành người đạo đức hoàn mỹ trong mắt mọi người.

Giống như là Kỳ Lương Tần hiện giờ, cậu hiền lành, chăm chỉ như vậy, như là người đàn ông tri kỷ nhất trong cái nhà này.

Nhưng cậu hiền lành cũng là vượt qua dĩ vãng, so với bình thường cậu càng hiếu thuận Nghiêm lão thái thái, càng thích làm việc, càng ôn nhu.

Đơn giản là trong lòng cậu cũng có một dục vọng bí ẩn, dục vọng thắng lợi. Cậu muốn thắng Thẩm Hoà.

Đây chính là một suy nghĩ bí ẩn, có lẽ bản thân cậu cũng không có nhận thức rõ ràng, nhưng cậu lại bị suy nghĩ này sai sử, cậu vừa đồng tình Thẩm Hoà, lại ghen tị cô, xem cô như tình địch. Cậu giống một con côn trùng, quơ đôi cánh xinh đẹp của mình, tận khả năng hấp dẫn người khác chú ý, tận khả năng phát ra mùi vị của mình.

Dưới bề ngoài mềm mại của cậu, là một trái tim tao khí lại pha đủ tính công kích.

Có lẽ là do nghe xong khuyên bảo, thái độ của Nghiêm lão thái thái đối với Thẩm Hoà dịu đi không ít. Giữa bữa cơm Thẩm Hoà đứng lên kính một ly rượu cho mỗi người, mỗi một ly đều phối hợp nói mấy câu, nói thật ra, lời nói thật sự xúc động, có văn chương, nhưng mà không già mồm cãi láo, chỉ khiến người ta cảm thấy tình chân ý thiết, chia tay vui vẻ.

Lúc kính đến Kỳ Lương Tần, Thẩm Hoà nói: "Thật đáng tiếc hiện tại mới biết cậu, tôi rất thích cậu, hy vọng cậu và Tùng Vĩ đừng giống chúng tôi, có thể bên nhau thật dài thật lâu."

Tuy rằng lời này không hẳn không phải là khách sáo, vẫn khiến Kỳ Lương Tần được ưu ái mà sợ, lúc chạm cốc, cố ý thấp xuống một nửa, lấy làm khiêm tốn. Cậu vốn cũng muốn nói một đoạn cảm động, kết quả moi tim móc ruột nửa ngày, cũng không nghĩ ra một câu thích hợp. Cậu và Thẩm Hoà không quen, không có tình cảm gì.

Thẩm Hoà không ở lâu tại Nghiêm gia, ăn cơm xong liền trở về. Nghiêm lão thái thái nói: "Lão đại, đưa cô ta."

Nghiêm Bách Tông liền thay Thẩm Hoà xách một cái rương hành lý ra cửa, Thẩm Hoà đứng ở cửa nhà tạm biệt người Nghiêm gia, Nghiêm lão thái thái luôn luôn cường thế lại lộ ra vài phần thương cảm, nói: "Trước đây ta không tốt với con lắm, con đừng ghi hận."

"Con cũng có chỗ không tốt, nhọc ngài đảm đương nhiều, cám ơn ngài."

Hai người phụ nữ ôm nhau một chút, Nghiêm lão thái thái cầm tay cô, nói: "Ai, con đó..."

Thẩm Hoà cười cười, hốc mắt ướt át.

Mọi người đều không vội vã trở về phòng, dì Xuân và lão thái thái ở hành lang hóng gió, ba người Nghiêm Tùng Vĩ bọn họ thì tiếp tục đưa Thẩm Hoà ra cửa. Kỳ Lương Tần yên lặng đi theo ở phía sau cùng, nghe Nghiêm Viện nhỏ giọng nói chuyện với Thẩm Hoà. Ngày mùa hè gió nóng, phơi dưới mặt trời đặc biệt đốt người, ngược lại cái bể bơi lớn đằng trước gợn sóng lấp lánh, xanh lam một mảnh. Ngày mùa hè nắng hè chói chang, cái hồ này lập tức náo nhiệt lên.

[ Đam mỹ-Xuyên thư] Xuyên thư chi liêu hán công lượcWhere stories live. Discover now