Chương 70

175 9 0
                                    

Kỳ Lương Tần trở lại trong phòng, Nghiêm Tùng Vĩ ngậm bàn chải đánh răng đi ra, nói: "Cậu đoán xem vừa rồi anh cả tìm tôi nói chuyện gì."

"Bảo tôi đến phòng cho khách ngủ, anh quên hả, lúc anh ấy nói tôi còn ở trong phòng mà."

Nghiêm Tùng Vĩ nói: "Có phải cậu oán giận cái gì với anh cả không?"

Kỳ Lương Tần lập tức lắc đầu: "Thật sự không có. Tôi cũng không nghĩ tới anh ấy sẽ đột nhiên đề cập việc này."

"Anh ấy ngược lại rất quan tâm cậu nhỉ."

Kỳ Lương Tần chột dạ nói: "Mọi người đều rất quan tâm tôi mà."

Kỳ Lương Tần phát hiện mình thực không am hiểu nói dối, cậu sẽ chột dạ, nhưng may mà Nghiêm Tùng Vĩ cũng không có hỏi thêm. Kỳ Lương Tần mở ngăn tủ ra, ôm đệm chăn của cậu ra, hỏi: "Tôi ngủ ở phòng nào?"

"Cậu cũng quá sốt ruột đi, " Nghiêm Tùng Vĩ ở trong phòng tắm nói: "Cậu đừng vội, buổi tối rồi lại qua. Với lại, phòng cho khách tuy rằng không ai đến, nhưng mà trong nhà cách một đoạn thời gian đều sẽ mời công ty gia chính lại đây quét tước một chút, cho nên phòng cho khách ngoại trừ ngủ, thì cái khác cậu đều tận lực đừng động tới. Ban ngày cứ tận lực ở trong phòng này."

Kỳ Lương Tần gật đầu nói: "Tôi biết, anh yên tâm, ngay cả đệm chăn ở phòng khách tôi cũng không cần, tự đem của mình qua ngủ."

"Lúc nào công ty gia chính đến, đều là dì Xuân gọi điện thoại, cậu đi hỏi rõ ràng, đến lúc đó cất đệm chăn trước là được."

Kỳ Lương Tần tìm cớ đi hỏi dì Xuân, dì Xuân nói: "Vốn dĩ là mời công ty gia chính đến nhà quét tước rồi thuận tiện quét tước phòng cho khách một chút luôn, sau lại bởi vì phòng cho khách ít có người ở, cửa sổ cũng đóng chặt, kỳ thật cũng không có bao nhiêu bẩn, cho nên liền để dì thường thường đến xem, mở cửa sổ thoáng khí, cũng không có quét tước gì nhiều."

"Nhiều phòng như vậy, một mình dì quét tước quá cực khổ, về sau ba căn phòng bên tụi con đều để con tới coi đi, dì chỉ lo mấy căn bên anh cả là được."

Dì Xuân cười nói: "Kỳ thật cũng không có gì để quét tước. Nếu con nói như vậy thì cứ như vậy đi."

Ăn sáng xong Nghiêm Bách Tông và Nghiêm Tùng Vĩ liền đi làm. Lão thái thái nói: "Bị bệnh mấy ngày nay, đều không được chơi mạt chược đàng hoàng."

"Mạt chược con đánh không được rồi, " Nghiêm Viện nói: "Hôm nay con muốn đi ra ngoài chơi với Triệu Hạo."

Lão thái thái nói: "Sao cả ngày đi ra ngoài chơi, hắn không cần đi làm sao?"

"Thầy giáo thể dục, không bận rộn như vậy."

Lão thái thái lại nhìn về phía Kỳ Lương Tần, Kỳ Lương Tần nói: "Nếu nhân số không đủ con liền ở lại, nếu nhân số đủ, thì con tính đến trường học nhìn xem, con còn chưa từng đến Đông Hoa nữa."

"Cũng tốt, qua mấy ngày liền khai giảng, con đi làm quen hoàn cảnh cũng tốt. Ta gọi điện thoại kêu mấy chị em của ta đến đây đánh, các con bận cái gì thì cứ đi đi."

Vì thế Kỳ Lương Tần liền đi một chuyến đến đại học Đông Hoa.

Đại học Đông Hoa không phải đại học tốt nhất thành Nam, thành Nam là thành phố lớn, đại học trọng điểm rất nhiều, dựa theo danh tiếng và thực lực, Đông Hoa đại khái chỉ có thể xếp hạng trung, nhưng mà đại học Đông Hoa có cảnh sắc đẹp nhất thành Nam, diện tích cũng lớn nhất, trong sân trường đủ loại ngô đồng nước Pháp, mặt sau là hồ nước lớn nhất trong thành Nam.

[ Đam mỹ-Xuyên thư] Xuyên thư chi liêu hán công lượcWhere stories live. Discover now