Chương 29. Phòng tắm play (thượng)

10.9K 310 6
                                    

Trình Dương trên mặt tuy rằng không biểu hiện ra nhưng Cố Lan biết trong lòng anh không thoải mái, Cố Lan xuống xe xong anh liền trực tiếp quay đầu xe rời đi.

Aizz, Cố Lan đỡ trán, bất đắc dĩ phát hiện mình thật ấu trĩ.

Đây là bệnh, phải trị.

Vào trong nhà, tiện tay đem chìa khóa ném lên bàn xong mệt mỏi ngã xuống ghế.

Aizz, mệt mỏi quá. Cố Lan nằm trên ghế salon, hai tay che kín mắt không bao lâu sau liền trầm trầm ngủ thiếp đi.

Cố Lan bị tiếng chuông cửa liên tiếp không ngừng đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt ra lấy điện thoại di động nhìn, dĩ nhiên đã tám giờ tối. Trời ạ, thực sự là càng ngày càng có thể ngủ.

Cố Lan từ trên ghế ngồi dậy, đỡ cái trán ngồi yên vài giây mới đứng dậy đi mở cửa. Vốn tưởng rằng là Tiết Hoàn, không nghĩ lại là Quý Hồi Sinh.

Quý Hồi Sinh nhìn Cố Lan một chút, "Đang ngủ?"

"Ừm." Cố Lan ngáp một cái, quay người trở vào, "Cậu sao lại đến? Không cần làm lão công tốt thập nhị tứ hiếu nữa a?"

Quý Hồi Sinh đi tới ngồi xuống ghế salon, chán chường thở dài, "Tạm thời không cần nữa."

Cố Lan ngồi đối diện Quý Hồi Sinh, nhìn sắc mặt cậu có chút tiều tụy, "Sao vậy?"

Quý Hồi Sinh châm một điếu thuốc, hút một hơi dài, "Linh Ly về nhà mẹ đẻ."

Cố Lan cau mày, "Cãi nhau ?"

Quý Hồi Sinh gật gật đầu, nhìn chằm chằm điếu thuốc lá kẹp giữa hai ngón tay mình, "Khoảng thời gian này bọn mình thường thường cãi nhau, trong lúc mang thai tâm tình của cô ấy rất không ổn định, có lúc nửa đêm mơ thấy ác mộng tỉnh lại liền ôm mình khóc, khóc xong liền nháo đến mức phải đi bệnh viện..."

"Đi bệnh viện?"

Quý Hồi Sinh nhíu mày lại, "Suýt thì mất đứa nhỏ."

Cố Lan hít một hơi, trầm mặc một hồi lâu mới hỏi, "Không dự định đi đón cô ấy sao?"

Quý Hồi Sinh đem tàn thuốc dụi tắt trong cái gạt tàn, mỏi mệt ngẩng mặt dựa sâu vào lòng ghế salon sau lưng, "Về nhà mẹ đẻ cũng tốt, để mẹ cô ấy khai sáng cô ấy một chút, qua một thời gian ngắn nói sau đi."

Cố Lan gật đầu, liếc mắt nhìn Quý Hồi Sinh một cái, đứng dậy, "Đi!"

"Đi đâu?"

"Cậu đến tìm mình không phải muốn mình bồi uống rượu giải sầu sao,đi thôi, hơn nửa tháng không uống, mình cũng thấy khó chịu."

Quý Hồi Sinh cười cười từ trên ghế đứng lên.

Cố Lan cùng Quý Hồi Sinh còn có Tạ Ân Lam Tạ Diểu mấy người thân quen với nhau ở trong quán bar uống rượu đến quên trời quên đất, cùng thời điểm này Tiết Hoàn cũng đang uống rượu cùng một người nam nhân tuổi còn trẻ ở một nhã gian bên trong nhà hàng kiểu Tây.

Nhà hàng cơm Tây cách quán bar của Cố Lan chỉ một con phố, khoảng cách bất quá năm trăm mét.

"Lúc này mới hơn một năm không gặp, tôi sao lại có cảm giác cậu trở nên đặc biệt đẹp trai?" Nam nhân kia dáng dấp cực kỳ trẻ tuổi tuấn tú, một tay nâng dưới cằm, một tay nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, nhìn Tiết Hoàn ngồi ở đối diện.

[ĐM] Nhất Dạ Tình Hậu (cao h)Where stories live. Discover now