CHƯƠNG 87: ĐAN TÂM (9)

5.8K 229 20
                                    


  Dọc theo thân cây leo lên trên, một mực leo lên gần đến đỉnh ngọn cây, Ngụy Vô Tiện mới dừng lại nói: "Ân, không sai biệt lắm gần đúng ở vị trí này."

Hắn đem mặt vùi ở trong một đám lá cây dày đặc, một hồi lâu mới hướng xuống dưới nhìn sang. Âm thanh cao cao, tựa hồ mang theo tiếng cười: "Lúc đó cảm thấy độ cao này thật đáng sợ, bây giờ nhìn lại, trên thực tế, kỳ thật cũng không cao bao nhiêu."

Thời điểm nhìn xuống dưới, Ngụy Vô Tiện ánh mắt mơ hồ.

Lam Vong Cơ đứng ở dưới gốc cây, ngẩng đầu nhìn hắn.

Hắn cũng là một thân bạch y. Không có đèn lồng. Thế nhưng, ánh trăng soi rọi ở trên người hắn, vì vậy mà toàn bộ con người hắn nhìn như đang tỏa sáng.

Hắn nhìn lên một chút, thần sắc chăm chú, tìm kiếm ở trên cùng của ngọn cây, hướng dưới tàn cây đến gần vài bước, trong vài phút, sau đó, tựa hồ như muốn duỗi ra hai tay.

Bỗng nhiên, Ngụy Vô Tiện có một loại xúc động dị thường mãnh liệt. Hắn tưởng tượng như năm đó, cứ như vậy mà ngã xuống.

Trong lòng của hắn dường như có một giọng nói: "Nếu như hắn tiếp được ta, ta sẽ......"

Nghĩ đến hai chữ "Ta sẽ", hắn liền vung tay.

Thấy hắn không hề có dấu hiệu mà tự ngã xuống từ trên cây, Lam Vong Cơ hai mắt thoáng cái mở to, lấy một bước xông về phía trước, Ngụy Vô Tiện trên không trung xoay người, "Ôi ha ha" vừa vặn tiếp được hắn, hoặc nói, hắn một phát nhào vào lòng của ai kia.


Lam Vong Cơ dáng người mảnh khảnh cao gầy, nhìn qua là biết đây một công tử văn nhã, nhưng sức mạnh lại không thể khinh thường, không những lực cánh tay kinh người, trên dưới ổn định như thép. Nhưng mà dù sao đây cũng là một nam tử trưởng thành từ trên cây nhảy xuống, vì vậy hắn tuy rằng tiếp được Ngụy Vô Tiện, nhưng bước chân hơi lảo đảo một chút, lùi lại một bước. Bất quá ngay lập tức liền đứng được vững vàng ổn định, Tiểu Tiện thở ra một hơi nhẹ nhõm. Lam Vong Cơ đang muốn đẩy Ngụy Vô Tiện ra, lại phát hiện như thế nào cũng không đẩy được.
World Boys Love ♥

Ngụy Vô Tiện hai tay chặt chẽ ôm cổ hắn, nên hắn không thể động đậy. Vì vậy, cũng không nhìn thấy vẻ mặt của Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện cũng không nhìn thấy mặt của hắn, nhưng là không cần phải đi nhìn, nhắm mắt lại, hít vào một hơi đều là mùi đàn hương thanh lãnh trên người Lam Vong Cơ.

Hắn nói giọng khàn khàn: "Cảm tạ."

Hắn cũng không sợ ngã, những năm gần đây, ngã cũng quá nhiều lần rồi. Nhưng nếu bị ngã trên mặt đất, dù sao vẫn là sẽ đau.

Nếu có ai đó có thể tiếp được hắn, vậy thì không thể tốt hơn.

Nghe hắn ta nói lời cảm tạ, thân thể Lam Vong Cơ tựa hồ cứng đờ. Nguyên bản muốn thả Ngụy Vô Tiện trên tay xuống, dừng một chút, vẫn là thu trở về.

Trầm mặc một lát, Lam Vong Cơ nói: "Không cần."

Ôm một hồi lâu, Ngụy Vô Tiện cùng hắn tách ra, đứng thẳng lại là một trang hảo hán, phảng phất chuyện vừa rồi trong nháy mắt như không còn nhớ, hắn làm như không có việc gì mà nói: "Trở về thôi!"

Lam Vong Cơ nói: "Không tiếp tục nhìn?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Nhìn! Bất quá bên ngoài lại không có gì đẹp mắt, càng đi về phía trước chính là vùng đất hoang vu, cái này mấy ngày nay chúng ta đã nhìn đủ rồi. Quay về Liên Hoa Ổ đi, ta mang ngươi đi xem cái địa phương cuối cùng."

Hai người quay trở lại bến tàu, bước vào đại môn Liên Hoa Ổ, xuyên qua giáo trường.

Khi đi ngang qua một tòa nhà nhỏ hoa lệ, Ngụy Vô Tiện ngừng chân dừng lại, nhìn nhiều thêm mấy lần, thần sắc có chút khác thường.

Lam Vong Cơ nói: "Làm sao vậy."

Ngụy Vô Tiện lắc đầu, nói: "Không sao cả. Trước kia ta từng ở qua gian nhà này... Quả nhiên đã bị hủy đi, chắc chắn những cái này đều là mới xây."

Bọn họ vòng qua các tòa nhà lớn, đi vào chỗ sâu nhất trong Liên Hoa Ổ, một nơi hoàn toàn yên tỉnh, một ngôi đền màu đen có hình bát giác sừng sững phía trước.

Như là sợ kinh động đến người nào, Ngụy Vô Tiện nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào. Phía trước điện phương nằm chỉnh tề hàng loạt linh vị.

Từ đường Vân Mộng Giang Thị.

Hắn tìm cái đệm hương quỳ xuống, lấy ba nén hương (ba cây nhang =_=), tại trên ánh nến đốt lên, thổi đi một chút lửa còn vương trên ba cây nhan, xong lại đứng ở trước linh vị cắm vào bên trong lư đỉnh bằng đồng.

Sau đó, hắn đối với hai cái linh vị quỳ lạy sáu lần, lúc này mới thẳng thân đứng dậy, đối với Lam Vong Cơ nói: "Trước kia ta là khách quen ở nơi này, lâu lâu mới đến đây."

Lam Vong Cơ thần sắc hiểu rõ. Tất nhiên cũng không phải tới để dâng hương bày tỏ lòng kính trọng của mình, nếu không phải nhiều người như vậy mỗi ngày đều hướng linh vị cung phụng quỳ lạy, thì cũng chỉ có thể là tới phạt quỳ.

Lam Vong Cơ nói: "Ngu phu nhân."

Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên nói: "Ngươi làm sao biết là Ngu phu nhân? Đúng là nàng."

Lam Vong Cơ nói: "Có nghe một chút."

Ngụy Vô Tiện nói: "Không nghĩ tới không chỉ có Vân Mộng, đều lan truyền tới bên Cô Tô các ngươi. Thành thật mà nói, qua nhiều năm như vậy, ta chưa từng gặp qua nữ nhân thứ hai nào có tính khí hư hỏng giống Ngu phu nhân như vậy. Ha ha ha..."

Nhưng là, Ngu phu nhân cũng chưa từng chân chính làm hại hay gây sự gì với hắn.

Hắn chợt nhớ tới, nơi này là từ đường, linh vị Ngu phu nhân ngay tại trước mặt, vội nói: "Tội lỗi tội lỗi." Vì bù đắp chuyện mình mới nói mà không giữ mồm giữ miệng, lại cầm ba nén hương, đem chúng giơ cao khỏi đỉnh đầu, trong nội tâm xin lỗi, bỗng nhiên bên người bị che lấp ánh sáng, ngoái đầu nhìn lên, thấy Lam Vong Cơ cũng quỳ xuống bên cạnh hắn.
World Boys Love ♥
Nếu như tới linh đường, vì cấp bậc lễ nghĩa, tự nhiên cũng cần phải biểu đạt một phen tôn kính. Lam Vong Cơ cũng lấy ba nén hương, kéo tay áo lên một chút rồi hướng ánh nến đỏ phía trên nhen lửa, động tác gọn gàng, thần sắc nghiêm túc. Ngụy Vô Tiện nghiêng đầu nhìn hắn, không tự chủ được, khóe miệng hơi giương lên.

Lam Vong Cơ liếc mắt nhìn hắn, nhắc nhở: "Tàn hương." (tàn tro)

Ngụy Vô Tiện cầm trong tay ba nén hương được đốt một hồi, đã tích một đoạn ngắn tàn hương, cũng sắp rơi xuống. Hắn lại chậm chạp không chịu nhập hương vào đỉnh(cấm nhang vào lư đồng), trái lại nghiêm mặt nói: "Ta với ngươi đồng thời lại bái một lần đi. Trang trọng một tí."

Lam Vong Cơ không có dị nghị, vì vậy, mỗi người bọn họ cầm lấy ba nén hương, quỳ gối trước một dãy linh vị, đồng thời đối với Giang Phong Miên cùng Ngu Tử Diên cúi đầu bái hạ.

Một lần, hai lần. Ngụy Vô Tiện nói: "Được rồi." Sau đó mới trịnh trọng đem ba nén hương nhập vào bên trong lư đồng.

Ngụy Vô Tiện nhìn người bên cạnh quỳ đến đoan chính vô cùng cũng chính là Lam Vong Cơ, Hắn chắp tay trước ngực, trong nội tâm mặc niệm nói: "Giang thúc thúc, Ngu phu nhân, xin lỗi vì đã quấy rầy." ( "Hắn" đây là chỉ Ngụy Vô Tiện đó nhé 0 v 0 )

"Nhưng ta thật sự rất muốn đem người này mang đến cho các ngươi nhìn một chút. Vừa rồi hai cái bái lạy này coi như là đã bái thiên địa cùng cha mẹ, nhị vị là người làm chứng. Ta chỉ còn thiếu một cái bái cuối cùng, sau này sẽ tìm cơ hội bù đắp lại..." ( bái cuối cùng: Phu thê giao bái = w = ♥ )

Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng cười mỉa mai truyền đến từ sau lưng hai người.

Ngụy Vô Tiện đang yên lặng cầu nguyện, nghe thấy tiếng liền giật mình, đột nhiên mở mắt. Vừa quay đầu lại, chỉ thấy Giang Trừng ôm cánh tay đứng ở một mảnh đất trống bên ngoài từ đường.

Hắn lạnh lẽo nói: "Ngụy Vô Tiện, ngươi cũng thật là không coi chính mình là người ngoài, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, muốn mang người liền dẫn người. Có còn nhớ được đây là nhà ai, chủ nhân là ai?"

Ngụy Vô Tiện thấy bị hắn phát hiện, trong lòng biết tránh không được một hồi ác ngôn ác ngữ, Ngụy Vô Tiện cũng không muốn cùng hắn đôi co, nói: "Ta không mang Hàm Quang Quân đi đến chỗ cơ mật của Liên Hoa Ổ, chỉ là đến đây đốt mấy nén hương, tế bái Giang thúc thúc cùng Ngu phu nhân. Bái xong rồi, bọn ta liền đi."

Giang Trừng nói: "Muốn đi thì đi càng xa càng tốt, không nên ở lại Liên Hoa Ổ để ta nghe được hoặc là thấy được ngươi lêu lổng."

Ngụy Vô Tiện lông mày nhảy một cái, thấy tay phải của Lam Vong Cơ đặt lên trên chuôi kiếm, bận rộn đè lại tay hắn.

Lam Vong Cơ đối với Giang Trừng nói: "Chú ý ngôn từ."

Giang Trừng nói: "Ngôn từ? Ta xem các ngươi càng nên chú ý cử chỉ đi."

Ngụy Vô Tiện lông mày nhảy đến càng ngày càng lợi hại, trong nội tâm dự cảm chẳng lành cũng càng ngày càng đậm, đối với Lam Vong Cơ nói: "Hàm Quang Quân, đi thôi."

Hắn quay người lại tại trước linh vị vợ chồng Giang Phong Miên nghiêm túc dập đầu mấy cái, lúc này mới cùng Lam Vong Cơ đồng thời đứng dậy. Giang Trừng nhìn động tác của hắn, không hề che giấu một chút trào phúng nào mà nói móc: "Ngươi xác thực cần phải hảo hảo quỳ quỳ bọn họ, không lý do gì ở trước mặt bọn họ làm ô bẩn mắt, không xứng đáng ở đây quấy rầy bọn họ thanh tịnh."

Ngụy Vô Tiện quét mắt nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói: "Chỉ dâng hương mà thôi, ngươi được chưa."

Giang Trừng nói: "Dâng hương? Ngụy Vô Tiện, ngươi không có nửa điểm cảm giác sao? Ngươi sớm đã bị nhà của chúng ta đuổi ra khỏi cửa, những rắc rối hỗn độn mà ngươi mang đến cho cha mẹ ta, ngươi có tư cách gì mà dâng hương?"

Ngụy Vô Tiện nguyên bản vốn đã muốn lướt qua hắn rời đi, nghe được một câu này, bỗng nhiên dậm chân, trầm giọng nói: "Ngươi ngược lại phải nói rõ ràng, ai là người mang đến rắc rối?"

Nếu là nơi này chỉ có một mình hắn, nhịn một chút liền thôi, coi như Giang Trừng đang nổi điên cắn loạn người. Nhưng bây giờ Lam Vong Cơ cũng đứng cùng với hắn, bất kể như thế nào, hắn cũng không muốn để cho Lam Vong Cơ cùng hắn đồng thời chịu đựng những ngôn từ ác ý càng ngày càng khó nghe của Giang Trừng.

Giang Trừng châm chọc nói: "Ngươi bệnh hay quên thật lớn. Vậy ta liền đến nhắc nhở ngươi đi. Cũng là bởi vì ngươi thích khoe anh hùng, cứu người bên cạnh vị Lam Nhị công tử này, toàn bộ Liên Hoa Ổ còn có cha mẹ ta đều cho ngươi chôn cùng. Như vậy còn chưa đủ, có lần thứ nhất, ngươi còn muốn đến lần thứ hai, liền Ôn cẩu ngươi đều muốn cứu, kéo theo cả tỷ tỷ của ta, ngươi thật sự là thật vĩ đại a. Càng vĩ đại chính là, ngươi còn có thể khoan dung độ lượng, mang theo hai vị này đến Liên Hoa Ổ. Để cho Ôn cẩu tại trước cửa nhà chúng ta quanh quẩn, để cho Lam Nhị công tử tiến vào dâng hương." ( Ôn cẩu → Ôn Ninh =_=. Thím này đang chửi Ôn Ninh của ta ="= )

Hắn nói: "Ngụy Vô Tiện, ngươi cho rằng ngươi là ai? Ai cho ngươi mặt mũi, ai cho phép ngươi tùy ý dẫn người đi vào từ đường nhà của chúng ta?"
_____________  

Ma Đạo Tổ Sư (từ chương 83)Where stories live. Discover now