Chương 16

10 3 0
                                    

Editor: Hủ Nương

Thân là Thái Tử, Giả Tử Hiền ngay cả khi trở về kinh thành, ngày thường công vụ cũng bận rộn. Vừa vặn Giả Dật cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Giả Tử Hiền, đối với Giả Tử Hiền mặc kệ là xin lỗi hay là hảo ý, Giả Dật đều chịu hổ thẹn. Giả Tử Hiền đối với hắn càng tốt, hắn càng cảm thấy rất muốn xin lỗi Giả Tử Dật.

Tiểu thoại bản* được cất chứa trong thư phòng Giả Tử Dật đã được Giả Dật xem xong từ lâu, lại không thể mở miệng kêu người đi mua cuốn mới. Cho nên gần nhất Giả Dật đều kêu ám vệ đi tìm kiếm mấy loại tin tức bát quái, sau đó hắn liền phát hiện, hắn và Thích Trình Cẩm lại lên đầu đề rồi.

*: có thể xem là tiền thân của tiểu thuyết hiện nay

Trong báo cáo nói Thích Trình Cẩm gả cho Tam hoàng tử rất được sủng ái, nghe nói Tam hoàng tử vì cậu ta ngay cả mấy ca cơ lúc trước bỏ ra một số tiền lớn mua về đều bán đi.

Bởi vì Thích Trình Cẩm được sủng ái, phố phường thực mau liền có lời đồn mới, nói Dật Vương xác thật yêu thích Thích Trình Cẩm, nhưng bất đắc dĩ hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, Thích công tử và Tam hoàng tử mới là chân ái. Thần Đế tuy rằng thiên vị Dật Vương, nhưng cuối cùng vẫn thành toàn cho đôi tình nhân này, không hổ là một thế hệ minh quân.

Giả Dật cảm thấy lời đồn đãi đợt này so với trước kia thông minh hơn nhiều, biết đem Thần Đế làm tấm mộc.

Thân phận Mạnh Khâm Trúc đã nói trắng ra, không thể nào giữ thân phận hạ nhân ở Dật Vương phủ mà trở thành khách quý. Y muốn đi theo Giả Dật cùng đi xem bát quái, không đúng, là xem báo cáo, Giả Dật cũng không tiện cự tuyệt.

"Điện hạ yêu thích Thích Trình Cẩm?" Mạnh Khâm Trúc cau mày, làm như khó hiểu.

Giả Dật cảm thấy ngữ khí nói chuyện của Mạnh Khâm Trúc cứ quái quái, bất quá bị người hiểu lầm là hắn coi trọng Thích Trình Cẩm như vậy thật sự không tốt lắm, Giả Dật vẫn cảm thấy cần thiết giải thích một chút, "Muốn văn vẻ không văn vẻ, muốn mưu lược không mưu lược, bổn vương coi trọng cậu ta chỗ nào? Bản lĩnh làm gia trạch không yên sao?"

Mạnh Khâm Trúc nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền buồn cười ra tiếng. Bình thường quan văn nói chuyện đều tương đối hàm súc, chỉ có võ tướng mới có thể trực tiếp như thế. Dật Vương làm hoàng tử, dù cho có lười biếng học tập cũng không có khả năng thô bỉ giống võ tướng được. Vị Dật Vương điện hạ này, thật đúng là không phải đáng yêu bình thường.

Trong lòng nghĩ như vậy là một chuyện, ngoài miệng Mạnh Khâm Trú  lại là một lý do thoái thác khác: "Điện hạ, lời này nói trong phủ cũng thôi, nếu truyền tới tai Tam hoàng tử liền không tốt."

Đạo lý này Giả Dật hiểu, nhưng hắn vẫn cho một ánh mắt xem thường cực lớn, "Chính cậu ta như vậy còn không cho người khác nói? Luật pháp Đại Thịnh không có điều này."

Ngày tháng vô ưu vô lự luôn bay nhanh, thời gian Mạnh Khâm Trúc tiêu dao còn không được mấy ngày, Thác Vương đã phái sử đoàn đến Thịnh triều. Việc này nói lên điều gì? Chính là Thác Vương đối với đứa con trai Mạnh Khâm Trúc này thật sự là tốt không lời gì để nói! Tin tức Thần Đế đưa đi kỳ thật rất ba phải, căn bản không nói rõ ràng, sợ nghĩ sai rồi khiến Thác Vương lần thứ hai thương tâm. Nhưng Thác Vương bên kia vừa nhận được tin tức lập tức liền bắt tay họp lại mấy người thân tín, tổ chức một sử đoàn lâm thời, mang theo lễ vật chồng chất tới Thịnh triều, đối ngoại nói là tới liên lạc cảm tình, kỳ thật chính là tới đón người.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Aug 31, 2020 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[ Edit ] [ Xuyên nhanh ] Chuyên trị các loại trọng sinhWhere stories live. Discover now