Ngoại truyện 3.7: Núi lửa với băng sơn

2.1K 103 2
                                    

Khi Tả Ninh trở về phòng, phát hiện Phương Kinh Luân đang ở tủ quần áo của cô tìm kiếm lung tung, bên trong tủ quần áo đã bị hắn làm cho loạn thành một đống, hơn phân nửa đều bị ném ở trên giường, một bộ phận nhỏ bị ném ở trên thảm.

"Anh đang tìm cái gì đấy?"

Phương Kinh Luân từ tủ quần áo vươn đầu ra: "Đã trở lại?"

"Ừm." Tả Ninh bất đắc dĩ chỉ chỉ quần áo bị hắn làm cho lung tung rối loạn trong phòng, "Chỗ này đều là quần áo của em, anh muốn tìm cái gì?"

"Bộ váy cưới lần trước đâu? Chính là cái bộ mà lần trước Văn Khải An đoạt mua trước."

"A?" Tả Ninh sửng sốt, không nghĩ tới cách thời gian lâu như vậy hắn còn nhớ việc này, "Anh muốn làm gì?"

Ánh mắt Phương Kinh Luân lộ ra một mạt cười xấu xa: "Không phải anh nói muốn để em mặc cùng anh làm sao? Thứ mà nam nhan khác mua anh mới không cần, cho nên anh chuẩn bị mua cho em một bộ nữa, nhưng mà phải cùng kiểu với cái kia mới đẹp, em để chỗ nào? Lấy ra cho anh tham khảo?"

Tả Ninh ngượng ngùng cười cười: "Anh không phải có ảnh chụp sao? Xem ảnh chụp là được."

"Có vật thật cần gì xem ảnh chụp?" Nhìn Tả Ninh cười gượng, Phương Kinh Luân đột nhiên nhạy bén nhận thấy vấn đề gì đó, "Có phải bị em ném đi đúng không? Không đúng, người khác mua thứ gì cho em, hay là quý báu như vậy, em nhất định sẽ không ném."

Nói đến này, hắn đột nhiên thu liễm ý cười trên mặt, tức giận bất bình nhìn Tả Ninh: "Em mặc nó làm với ai? Có phải Văn Khải An hay không?"

Tả Ninh không thể không bội phục năng lực trinh thám của hắn, từ chuyện áo cưới không thấy liền có thể nghĩ đến chuyện bạch bạch với người khác bị xé hỏng, sau đó lại nghĩ tới người mua áo cưới kia.

Tả Ninh hôn hôn lên khoé môi của hắn trước: "Ông xã, em yêu anh."

"Đừng dùng chiêu này với anh" Phương Kinh Luân tức giận liếc cô, "Anh đã muốn chơi áo cưới play lâu như vậy, mà em lại, đã sớm cùng người khác chơi qua, hừ!"

"Lúc trước mới lấy áo cưới về nhà em liền nói, có thể mặc cùng anh làm a, rõ ràng là tự anh không tiếp nhận, hiện tại còn trách em?"

Thấy Tả Ninh một bộ ủy khuất ba ba, Phương Kinh Luân nhất thời nghẹn lời: "Anh......"

Tả Ninh rèn sắt khi còn nóng, kéo nam nhân qua để hắn ngồi vào giường lớn, ôn nhu nói: "Ông xã, hôn nay anh đi làm có mệt hay không a? Hôm nay em với Đồng Tâm đi mát xa, học được không ít tay nghề nga, có muốn em mát xa cho em một chút hay không?"

Phương Kinh Luân lập tức ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô: "Người mát xa là nam nữ?"

"Đương nhiên là nữ, em sao có thể để nam nhân khác mát xa? Thân thể của em chỉ cho ông xã xem thôi."

Sau nam nhân này, dễ dỗ nhất chính là Phương Kinh Luân, bất luận là hắn ăn dấm nhiều hay ít, bất luận là trong lòng hắn tức giận nhiều hay ít, chỉ cần Tả Ninh tùy tiện nói mấy câu, cái gì hắn cũng đều quên.

"Ông xã, anh cởi quần áo bò lên trước đi, em bắt đầu từ phần lưng nga."

Phương Kinh Luân đã sớm đầy mặt tươi cười, trong lòng vừa hưng phấn vừa chờ mong, dựa theo phân phó của Tả Ninh ngoan ngoãn bò lên trên giường lớn.

《Edit-HOÀN》_〈NP-H〉 Bọn Đàn Ông Này Có Độc-Q2Onde histórias criam vida. Descubra agora