4.

7.1K 716 188
                                    

Yeonjun-khi-ở-nhà và Yeonjun-tung-tăng-bay-nhảy-ngoài-đường thật sự mang theo hai sắc thái hoàn toàn khác nhau, bằng chứng là Omega vừa nãy còn đang bơi lội trong chiếc áo rộng thùng thình phủ cả bờ mông căng tròn giờ đây lại khoác lên mình một bộ...

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Yeonjun-khi-ở-nhà và Yeonjun-tung-tăng-bay-nhảy-ngoài-đường thật sự mang theo hai sắc thái hoàn toàn khác nhau, bằng chứng là Omega vừa nãy còn đang bơi lội trong chiếc áo rộng thùng thình phủ cả bờ mông căng tròn giờ đây lại khoác lên mình một bộ cánh ôm sát cơ thể, đến nỗi bất kì ai cũng có thể mường tượng ra những đường cong gợi cảm dưới lớp vải nhung mịn màng nơi anh, và rồi, chẳng một ai thể ngăn đôi mắt mình dán lên người anh lâu hơn một chút.

Yeonjun không định ra ngoài vào giờ này, đặc biệt là khi bên cạnh anh không có Taehyun hay Huening Kai - những người bạn Alpha duy nhất luôn bảo vệ anh trong mọi hoàn cảnh mà chẳng mảy may có ý đồ xấu xa nào với anh cả. Ồ, nhưng biết làm sao được. Anh đang cảm thấy nhàm chán, và địa điểm tối nay là một nhà hàng - đủ để anh đảm bảo rằng gã Alpha kia không thể chạm vào người anh, dĩ nhiên là nếu anh không cho phép rồi.

Soobin đã hỏi địa chỉ nhà Yeonjun để có thể tự mình lái xe đến đón anh, nhưng Omega nhất quyết không đồng ý. Ai lại đưa địa chỉ nhà cho một Alpha mà mình còn chưa gặp mặt đến lần thứ hai, có khác gì mời gọi gã sói hoang đến đớp thịt cừu đâu?

"Xin hỏi, cậu có phải là Choi Yeonjun...?" Quản lý nhà hàng niềm nở đón tiếp anh ngay khi anh vừa đẩy cửa bước vào, có vẻ như ông ta đã được mô tả rất kĩ để có thể nhận ra anh một cách nhanh chóng, nhưng chúa ơi, Choi Soobin vừa nãy chỉ quẳng cho ông ta đúng một câu thôi:

"Anh ấy là Omega nóng bỏng nhất mà ông có thể gặp được nơi thành đô Sylvia nhạt nhẽo này."

Người thương trong mắt hóa Tây Thi, quản lý nhà hàng đã nghĩ ông chỉ có thể làm việc theo cảm tính. Nhưng mà...ngài Choi có vẻ chỉ muốn nói đúng sự thật mà thôi, vì Omega trước mặt ông hoàn toàn có thể khiến người ta bỏng mắt chỉ bằng một cái nhấc chân, và theo ông, điều này thật sự rất phiền toái - ông đã thoáng nghe được một vài tiếng cốc vỡ và âm thanh muỗng nĩa va leng keng xuống mặt nền rồi.

"Phải. Soobin đâu rồi?"

"Ngài ấy đang đợi cậu ở phòng riêng. Yeonjun ssi, mời cậu đi theo tôi-"

"Gượm đã, phòng riêng?" Đôi mắt nhạt màu sau lớp lens mỏng của Yeonjun khẽ lóe lên dưới ánh đèn vàng, anh cười giả lả, miệng bâng quơ vài chữ. "Ngại quá. Tôi muốn ngồi bàn ngoài."

"Nhưng mà..."

"Nếu là chủ ý của Choi Soobin thì gọi anh ta ra đây đi. Tôi mắc chứng sợ không gian kín."

Yeonjun chẳng buồn đợi ông ta phản ứng, chấm ngay chiếc bàn trống gần cửa sổ và ngồi xuống như một lẽ đương nhiên. Anh vắt chéo chân và bắt đầu nghịch điện thoại, làm lơ tuyệt đối mọi thứ xung quanh, đến nỗi quản lý nhà hàng không còn cách nào khác ngoài tìm Choi Soobin để thuật lại tình hình. Chiếc điện thoại trong tay Yeonjun sáng lên giao diện của trò chơi Candy Crush Saga, anh thề là chẳng có thứ gì hiệu quả bằng nó nếu xét về phương diện chặn đứng sự tiếp cận của người khác - không một ai muốn bị làm phiền khi đang luyện game cả, thật đấy.

[SOOJUN] 𝙿𝙰𝚁𝙰𝙳𝙾𝚇Where stories live. Discover now