18.

7.1K 649 224
                                    

Có vẻ như Soobin đã tìm được thiên đường trên mặt đất.

Còn Yeonjun thì đang phải tập làm quen với việc được yêu chiều đến độ chẳng phải nhấc lên kể cả một đầu ngón tay. Mỗi sớm mai thức dậy đều có bữa ăn phục vụ tận miệng, muốn đến studio nhảy cũng phải kì kèo cả tiếng đồng hồ vì cái máu xót người yêu của ai kia, đi đâu về đâu cũng có một gã Alpha đẹp trai tự nguyện làm tài xế riêng mà chẳng cần tốn một đồng một cắc nào. Cái duy nhất anh hao tốn cho dịch vụ chăm sóc trọn gói này có lẽ là những đêm vật vờ trên nệm giường, bị cái gã nào đó nắm eo hành hạ đến khóc ngất, xong chuyện rồi cứ cưng nựng người ta như thể yêu thương lắm không bằng.

"Tôi ghét em lắm."

"Đêm qua bé còn khen em khỏe-"

"Em có câm đi ngay không? Đêm qua là đêm qua, còn bây giờ thì tôi cứ ghét em đó, rồi sao?"

Soobin bật cười, áp lòng bàn tay mình lên đôi gò má anh yêu kiều mà khẽ xoa xoa lên chúng. Rồi gã kề môi lên chóp mũi anh, hôn chụt một tiếng rõ kêu.

Gã đã quen với việc bị bé yêu nhà mình hờn dỗi 24/7 rồi. Còn hờn dỗi, nghĩa là còn yêu thương. Anh là Omega của gã, trèo lên đầu gã ngồi là đặc quyền riêng của anh mà.

"Hôm nay bé muốn đi đâu?"

"Mua sắm." Yeonjun bĩu môi. "Mai mốt có làm gì thì cũng đừng xé quần áo của tôi nữa. Em cởi chúng ra dịu dàng nhẹ nhàng một chút không được hỏ?"

"Nhưng bé của em xinh yêu quá. Em không có đủ kiên nhẫn để lột đồ bé-"

"Vậy khỏi lột. Yêu đương trong sáng đi."

Soobin trầm ngâm.

Yêu đương trong sáng?

Sợ là không nổi nữa, đã nghiện thịt thì không có cửa ăn chay đâu.

"Em xin lỗi mà, em sẽ tiết chế hơn, không xé đồ bé nữa. Em mua cả khu mua sắm cho bé luôn, bé chịu không?"

À, mua cả khu mua sắm ấy hả...?

"Soobin à, em làm tiền bằng cái gì đấy?"

"..."

"Sao? Em nói nhiều lắm mà? Tự nhiên im bặt vậy?

Soobin trộm nuốt một ngụm nước bọt, chẳng lẽ bây giờ gã phải thú nhận với anh rằng gã từng mở một chuỗi bar lớn để phục vụ cho việc ăn chơi bừa bãi của mình, và giờ đây tiền từ chuỗi bar này vẫn liên tục đổ về túi gã à?

Gia đình gã có hẳn một tập đoàn, và như một lẽ thường tình, mẹ Emily cứ liên tục réo gã về thừa kế vì bà đang ở tận nửa bên kia của thế giới - nhưng tại thời điểm đấy, gã quá cứng đầu để nhốt mình vào khuôn khổ của một đứa con ngoan với sự nghiệp đường hoàng. Tất nhiên là chỉ tại thời điểm đấy thôi. Giờ thì, gồng gánh được càng nhiều tốt, gã còn phải nuôi Junie nữa. Junie xinh, Junie ngoan, Junie trắng mềm nè...

"Em..."

"Tôi biết tỏng hết nguồn tiền của em rồi, khỏi phải nói đâu." Yeonjun bất chợt ném chiếc dũa ngón hãy còn ấm hơi tay anh vào lồng ngực gã, anh chui lại vào lớp chăn dày trên nệm giường trắng xóa, để lộ vài lọn tóc loe hoe trên gối đầu mềm mại. "Thế định bao giờ mới đi bar mà tìm mấy em Omega ngọt nước đấy? Tiêu chuẩn cái gì mà...khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói dễ nghe và đặc biệt là...mông to?"

[SOOJUN] 𝙿𝙰𝚁𝙰𝙳𝙾𝚇Donde viven las historias. Descúbrelo ahora