Chương 13

777 55 41
                                    

Chương 13: Đồ đôi đúng chuẩn.

Giấc ngủ của Chung Độ luôn khá tệ, hôm nay buổi sáng ngủ lâu nên bây giờ vẫn còn tỉnh táo.

Trì Viễn Sơn đã về phòng ngủ, Chung Độ cũng về phòng cho khách nằm.

Nói là phòng ngủ cho khách nhưng cũng rất rộng rãi, nội thất đầy đủ không thiếu gì.

Đối diện cửa là cửa sổ, trên bệ cửa số trưng một cái bàn tí hon có thiết kế rất độc đáo, kế bên là mấy chậu xương rồng tròn.

Dáng xương rồng tròn vo trông đáng yêu vô cùng, Chung Độ đưa tay chạm khẽ đên, đâm đau đấy chứ.

Đúng là cây em bé nhím trồng. Anh mỉm cười, cảm giác tồn tại bên trong Trì Viễn Sơn là một linh hồn đa hình dạng và thú vị.

Bầu trời ngoài cửa sổ đen kịt, xa xa là ánh đèn vụt qua.

Chung Độ giật mình, bỗng nhớ trong phòng vẽ tranh của mẹ cũng có khung cửa sổ nhỏ như vậy. Những khi trời nắng bà sẽ lấy bệ cửa sổ làm chỗ đặt tĩnh vật, bày đủ các loại chai lọ hoa cỏ, ngồi vẽ suốt cả ngày dài.

Khi ấy Chung Độ còn rất nhỏ, vẫn còn nét ngây thơ vốn có của một đứa trẻ. Khi mẹ vẽ tranh anh đã từng lèo nhèo đòi vào chơi, muốn leo lên bệ cửa sổ ấy làm người mẫu cho mẹ.

Sau này...

Anh trốn chạy khỏi căn phòng ấy còn không kịp.

Chung Độ nhắm mắt kiềm chế ép bản thân dừng lại, nhưng não bộ có suy nghĩ của riêng nó, những hình ảnh không thể xóa nhòe kia nuốt chửng anh, như đang nhắc nhở bản thân không được phép quên mình đến từ đâu.

Hết thảy dưới đôi mắt anh cũng hệt như vầng sáng trên ô cửa sổ, đẹp đẽ mà hư ảo.

Có thể là do tác dụng của thuốc hoặc hình ảnh hiện lên trong đầu trước lúc ngủ ảnh hưởng, đêm nay Chung Độ không yên giấc.

Sáng hôm sau lúc Trì Viễn Sơn thức dậy đi ngang cửa phòng anh, y lờ mờ nghe thấy hình như anh nói mớ. Y chỉ ngừng lại một lúc rồi mau chóng rời đi, y tự nhận thức hiện tại bản thân không có thân phận để làm gì, có nghe được cũng chỉ biết vờ như không nghe thấy.

Y dậy rất sớm, nấu ít cháo rồi ra ngoài mua lê. Bây giờ nồi hầm cách thủy đang sôi gợn bọt nước li ti, mùi lê với đường phèn thơm phức lan khắp nhà.

Chung Độ lần theo mùi thơm vào bếp: "Chào buổi sáng, cậu đang hầm gì à? Thơm quá."

Giọng anh vẫn còn khàn, Trì Viễn Sơn ngoái lại nhìn anh, mặt hết đỏ rồi.

"Chào buổi sáng. Đang chưng lê với đường phèn đây, lát nữa cơm nước xong xuôi anh ăn vào." Trì Viễn Sơn cầm số lê còn lại chuẩn bị bỏ vào tủ lạnh, lúc sượt ngang Chung Độ còn đưa tay áp lên trán anh: "Tạm ổn rồi, chí ít cũng hết sốt. Ăn sáng xong đi truyền nước thêm bữa nữa nhỉ."

Thật ra Chung Độ không muốn đi lắm, anh thấy rầy rà phiền phức. Nhưng khi Trì Viễn Sơn nghiêng người sang anh đã sững mất trong khoảnh khắc, đáp đầy khó hiểu: "Được."

Cơ thể Trì Viễn Sơn mang hương của sáng sớm, mùi bạc hà trộn với mùi hoa nhài thoang thoảng.

Chắc do vừa mới rửa trái cây nên tay y lạnh buốt.

[ĐM] Đêm Giao Thừa - Ô TranhWhere stories live. Discover now