Chương 14

755 56 41
                                    

Chương 14: Thầy Chung đã yêu ai bao giờ chưa?

Chung Độ ở khách sạn nghỉ ngơi hai ngày. Mỗi sáng khi đến quán trà Trì Viễn Sơn đều sẽ gọi điện thoại cho anh, gọi anh xuống lầu lấy lê chưng đường phèn lên, anh cũng nhân mấy ngày nghỉ ngơi này chỉnh sửa ảnh chụp hôm rồi xong xuôi.

Mùng sáu, Tạ Tư Vĩ và ekip đến Trường Nam sớm. Chung Độ dự định sẽ quay hết các phân cảnh ở quán bar trước khi kỳ nghỉ kết thúc, cố gắng không ảnh hưởng đến việc kinh doanh của Trì Viễn Sơn, một phần ekip đến sớm để làm công tác chuẩn bị đạo cụ và bố trí bối cảnh.

Lúc Tạ Tư Vĩ đến khách sạn cậu ta ôm theo cả đống đặc sản tới, thứ nhất là chia cho ekip đoàn, thứ hai là muốn tặng cho Trì Viễn Sơn cảm ơn y đã chăm sóc Chung Độ.

Nghỉ ngơi hai hôm bệnh Chung Độ cũng khỏi hẳn, ekip chuẩn bị xong xuôi đến quán bar, Trì Viễn Sơn và Nghiêm Tùng Thanh đang ở sẵn đó chờ họ.

Sau khi giới thiệu đôi bên sơ lược, Chung Độ để nhóm bố trí làm việc trước. Tạ Tư Vĩ đang rảnh rỗi tạm thời đi dạo từ lầu trên xuống dưới một lượt, chậc lưỡi cảm thán: "Ông chủ Trì có gu thật."

Số lần Trì Viễn Sơn được người ta gọi là ông chủ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhân viên trong quán đều gọi y là anh Trì. Vậy nên y thấy hơi lạ lẫm, bèn nói: "Thế này đi, cậu nhỏ tuổi hơn tôi tôi cũng không gọi cậu là đạo diễn Tạ, chi bằng gọi tên nhau đi."

"Không không không được, vậy em gọi là anh Trì nhé." Tạ Tư Vĩ đáp: "Phải rồi anh Trì, em có mang ít đặc sản đến. Chẳng phải gì quý giá đâu anh, là để cảm ơn anh giúp bọn em có được bối cảnh này, với cả chăm sóc thầy Chung nữa."

Trì Viễn Sơn nhận món quà nhưng không nhận lời cảm ơn của Tạ Tư Vĩ: "Cảm ơn thì thôi vậy, nhờ vào sức quyến rũ của thầy Chung cả đấy."

Nghe thế, Chung Độ cười, không phản bác mà mặc y đùa, thậm chí còn cười rất nuông chiều.

Tận mắt chứng kiến cách hai người qua lại với nhau, bảo Tạ Tư Vĩ không ngạc nhiên thì là nói dối. Bởi dẫu sao trong mắt cậu ta Chung Độ là bậc thần tiên không dính khói bụi trần gian. Mới mấy bữa không gặp mà thần tiên đã đi kết bạn kết bè rồi, thậm chí còn biết nói đùa nữa chứ. Không tưởng tượng nổi. Cơ mà thật may mắn là cậu ta có ấn tượng rất tốt về Trì Viễn Sơn.

Miễn Trì Viễn Sơn là người tốt, với Tạ Tư Vĩ Chung Độ kết bạn là chuyện tốt to đùng, mừng còn không kịp.

Nói chuyện một lúc cả Chung Độ và Tạ Tư Vĩ cũng đi làm việc. Trì Viễn Sơn tạm thời không giúp gì được, tìm một góc đằng xa xa ngồi, thỉnh thoảng ngẩng lên ngắm Chung Độ từ bên trong nhóm người.

Khi làm việc Chung Độ trở nên rất khác. Nếu miêu tả Chung Độ ở bên Trì Viễn Sơn như tuyết tan chảy dưới nắng ấm, vậy Chung Độ trong trạng thái làm việc sẽ giống băng tuyết trên đỉnh núi cao ngàn năm không tan.

Cứng cỏi, sắc bén, góc cạnh mà tỏa sáng khôn cùng.

Một Chung Độ với sức hấp dẫn không thể phủ nhận. Mới đầu Trì Viễn Sơn còn chốc chốc cúi xuống trả lời vài tin nhắn, nhưng càng về sau đôi mắt hoàn toàn dính chặt không cách nào dời khỏi anh được nữa.

[ĐM] Đêm Giao Thừa - Ô TranhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ