Chap 14: Vietnam x America.

2.7K 169 5
                                    

America là một thanh niên vui vẻ vô tư, anh chưa bao giờ thực sự quan tâm tới bất cứ điều gì hay bất cứ ai xung quanh mình, và cũng chính tính cách đó đã khiến cho cuộc sống của anh trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng một ngày tất cả đã thay đổi khi anh gặp người con gái đó, Vietnam.

Anh đã nghe qua về cô ấy từ France nhưng sự thật là hai người chưa bao giờ tiếp xúc hay nhìn thấy nhau. "Tôi không thể chịu đựng được nữa." France thở dài, giấu khuôn mặt trong hai bàn tay, "Cô ấy đã thay đổi, cô ấy bắt đầu theo Russia và China, cô ấy sẽ trở thành một trong số họ mất, tôi không thể chịu được nếu như chuyện đó xảy ra." America đã quyết định sẽ xem mọi thứ đã khó khăn như thế nào khi một người phụ nữ có thể làm cho ai đó từ bỏ cô như thế. Và ngay sau khi hạ cánh xuống Việt Nam, anh đã nhìn thấy cô ấy ngay lập tức, cô đứng bên Russia và China, khuôn mặt trông khá là bối rối. America thấy Russia cúi xuống và nhẹ nhàng vuốt ve đôi má đáng yêu đó, nói những lời thoải mái vào tai cô nhưng khuôn mặt của Vietnam vẫn mặc một biểu cảm của sự nghi ngờ.

"Tham gia với chúng anh đi Vietnam-chan, và tụi anh sẽ bảo vệ em, em sẽ được an toàn aru."China cố gắng thuyết phục em gái của mình.

Vietnam khẽ lắc đầu,"Em không biết..."

"Hãy suy nghĩ về điều đó," Russia nói, nhẹ nhàng nhấc cằm cô lên để đối diện với anh. Cả hai đều rời đi sau đó, để Vietnam một mình suy nghĩ và America thấy cô gái bé nhỏ đó đang ôm lấy thân thể mình như thế cô ấy đang cố giữ lại chính mình. America nắm chặt lấy bàn tay của mình, Russia sẽ không mang cô ấy đi. Anh ta chắc chắn sẽ bảo vệ cô ấy.

Vietnam quay sang nhìn anh chàng người America và tất cả những dấu hiệu của sự yếu đuối trước đó đều biến mất. America mỉm cười. Cô ấy là một cô gái chai lì. "Tôi là America," anh mở rộng vòng tay, "Cô muốn được tự do?" Vietnam nhìn vào bàn tay của anh ngập ngừng . "Tôi đã nghe về cô từ France. "

Vietnam lùi lại, "Tôi không bao giờ muốn nghe về người đàn ông đó nữa." Cô quay lại và bắt đầu bước đi.

"Chờ đã," America hét lên, giọng hơi tuyệt vọng. Anh không biết vì sao nhưng anh không thể nhìn cô rời khỏi anh . "Tôi tới đây để giúp cô, tôi tới đây để giúp cô có một sự tự do. "

"Cô chỉ cần làm việc với tôi," America giải thích và anh lại mở rộng vòng tay một lần nữa, "Tôi sẽ bảo vệ cô."

Bên trong Vietnam vẫn còn sự do dự, nhưng lần này cô nắm chặt lấy bàn tay mình.

"Vậy là anh đã nghe nói về tôi? Nhưng sự thật là tôi không được nghe nói về anh nhiều!" America có vẻ không bỏ cuộc sau câu nói phũ phàng đó, anh vẫn tiếp tục tới thăm Vietnam nhưng cô luôn bảo vệ và gìn giữ chính mình và không để anh ta được thỏa mãn với việc phá vỡ bức tường thành bên trong cô xuống. Cô vẫn tiếp tục công việc của mình cũng như America tiếp tục đưa ra các điều lệ. Nhưng cô không bỏ qua cho anh ta. (Chẳng biết nên dịch cái câu này ra sao nữa)

Vietnam thở dài, "Phải, tôi đã nghe nói về anh một vài lần từ France."

America nhảy lên một cách hào hứng, "Thật sao?"

"Nó chẳng hề hay ho gì cả," Vietnam bỗng nhếch nhẹ mép và cười một cách mỉa mai. Đôi mắt America mở rộng. Đó là lần đầu tiên cô ấy cười khẩy và anh cho rằng như thế là tốt, đủ cho một nụ cười. Cũng đủ để trái tim anh bị trật mất một nhịp. America nhận ra Vietnam sẽ mở nhỏ lòng minh khi cô cười lên sự sai lầm của anh. Anh yêu nụ cười tuyệt đẹp của cô ấy.

( oneshorts of Hetalia ) Vietnam x the worldWhere stories live. Discover now