Chương 27: Đố kỵ hại người

2.8K 70 0
                                    


Cặp mắt thâm thúy của anh nhìn thẳng chăm chú vào cô, ánh sáng trong mắt mang tính tin tưởng toàn tâm toàn ý.

Tròng mắt màu đen như mực giờ khắc này không hiện ra đủ loại ánh sáng nữa, ánh mắt giống như khóa chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay lộ ra vẻ nặng nề. Cô nhẹ nhàng đặt tạp chí lên bàn, tầm mắt rơi ra ngoài cửa sổ, thưởng thức thế giới bên ngoài, trong lòng cũng đang tính toán, tỷ lệ Quyền Hạo tin tưởng cô.

Bốn phía yên tĩnh gần như hơi khiến cho người ta hít thở không thông, anh khẽ nhếch khóe môi, “Chỉ cần là em nói, anh đều tin tưởng.”

Theo tiếng nói của anh rơi xuống, ánh mắt hơi nghi ngờ của cô rơi lên người anh, không quá tin tưởng khẽ nhíu chặt chân mày, “Thật hay giả?” Không phải cô xem thường chính cô, cô thật sự không cho ràng mình lợi hại đến có khả năng khiến Quyền Hạo tin tưởng một câu nói của mình. Huống chi đẩy cô xuống nước không phải là người khác, mà là Quyền Tĩnh Thiên cùng là người nhà họ Quyền, nói thế nào Quyền Tĩnh Thiên và Quyền Hạo cũng là chú cháu, mà cô và Quyền Hạo chung đụng mới chưa đủ thời gian một tháng.

“Thật.” Anh tăng thêm giọng điệu, chính là vì để cho cô tin tưởng anh.

Nâng chân mày thanh tú lên, nhìn khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc của anh, cô cảm thấy thật bất ngờ.

“Chính là...” Cô ngầm đánh giá trong lòng, định nói Quyền Tĩnh Thiên ra khỏi miệng, ai ngờ lúc này cửa phòng bệnh bị người đẩy ra, tiến vào chính là Quyền Tĩnh Thiên, lời cô chuẩn bị nói ra khỏi miệng bị mắc kẹt. Tròng mắt long lanh mơ hồ che giấu thông minh nhìn chăm chú vào Quyền Tĩnh Thiên, đáy lòng cô oán thầm, Quyền Tĩnh Thiên này không phải đến xem cô chết chưa chứ?

Còn thiếu một chút, anh có thể biết là ai đẩy cô xuống nước, không ngờ cô chỉ nói hai chữ rồi không nói, anh quay đầu lại thấy là chú họ Quyền Tĩnh Thiên của mình, anh cảm thấy ngoài ý muốn.

Một đôi mắt đen đậm như mực, lỗ mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ mím, tóc mái hơi dài che khuất mày rậm, vóc người hoàn mỹ giống như người mẫu, ý cười nhẹ nhàng trên mặt tuy đẹp nhưng lộ vẻ xa cách, làm cho người ta có cảm giác trống rỗng nhìn như gần nhưng không cách nào chạm tới. Đây chính là Quyền Tĩnh Thiên, con cưng của trời kiêu ngạo không ai bì nổi.

“Sao chú lại tới đây?” Quyền Hạo lạnh nhạt hỏi.

Người chú họ này của anh, chắc chắn sẽ không chủ động quan tâm người khác, xuất hiện ở đây, thật sự khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn và kỳ quái.

Quyền Tĩnh Thiên nghe được lời đứa cháu nhà mình nói, khóe môi nhếch lên đường cong càng cong thêm, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, “Đến xem nhị tiểu thư nhà họ Quyền chết chưa.” Giọng của anh giống như quỷ mị, ánh mắt lộ vẻ âm u lạnh lẽo.

Một cơn ớn lạnh từ xương sống lan tràn ra toàn thân, Lâm Hi khẽ nắm đôi tay, trên mặt không thay đổi, thầm cắn răng nghiến lợi. Nâng khóe môi lên, cô lạnh giọng chê cười, “Rất cám ơn chú tới thăm, yên tâm, tôi còn sống rất tốt.”

“Ừ.” Quyền Tĩnh Thiên giống như không nghe thấy châm chọc trong lời nói của cô, nghiêm túc gật gật đầu nói, “Nhìn dáng vẻ tinh khí mười phần của cô bé cũng biết cô bé không chết được.”

[FULL]  Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó NuôiWhere stories live. Discover now