Chương 72: Chương 60.2

1.8K 35 0
                                    


Thật ra thì nguyên văn câu nói của Hoàng Bác là: Phụ nữ ấy mà, chỉ cần có đứa bé, đâu cần để ý có yêu hay không, cũng sẽ ở lại bên cạnh cha đứa bé.

Những lời này không thể nói là đúng, cũng không thể nói hoàn toàn không đúng, chỉ có thể nói mỗi người mỗi khác.

Cái gì? Cô thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, ở trong mắt của anh, cô túm được một hơi thở nguy hiểm, “Anh định làm cái gì?”

“Hi nhi, sinh một đứa con của chúng ta, được không?” Rõ ràng là giọng nói trưng cầu ý kiến, nhưng ở trong miệng anh nói ra, lại biến thành câu khẳng định.

Thân thể cô căng thẳng, “Anh điên rồi?” Dọa chết người, một giây trước còn đau lòng không kiềm chế được, một giây sau chính là kiên định, biến đổi này quá nhanh.

“Nếu như anh điên rồi, cũng bởi vì em mà điên.

“Có bệnh uống thuốc đi, đừng không có việc gì tới làm tôi sợ.”

“Không phải hù dọa em, anh nghiêm túc.”

“Xin lỗi, cho dù anh nghiêm túc hay không phải nghiêm túc, tôi không chấp nhận.”

“Không sao, chỉ cần anh tiếp nhận là được.” Nói xong, anh hành động, bồng cô lên, đi tới phòng ngủ của cô.

“Quyền Hạo, anh thần kinh à, buông tôi xuống.” Tốc độ chạy của anh quá nhanh, cô sợ ngã xuống, túm thật chặt cổ anh, cô rất khẩn trương. Này! Này! d1en d4nl 3q21y d0n

Một ám vệ ở ngoài cửa, nghe được đối thoại của thiếu gia nhà mình và tiểu thư, mặt không đỏ tim không đập, yên lặng đóng cửa.

Anh khẽ đặt cô lên giường, cường thế lấy tư thế nằm sấp đè lên cô, cô không thể động đậy. Cô chỉ trợn to đôi mắt sáng, mặt khẩn trương nhìn anh.

“Quyền Hạo, anh buông tôi ra.” Tư thế nam trên nữ dưới quá chọc người ta nghĩ vẩn vơ rồi, đôi tay cô bị anh cầm thật chặt, cô muốn chống lại cũng không chống lại được, trừ phi... Dùng chiêu đó, cô đoán chừng sẽ bị nhà họ Quyền đuổi giết thôi.

Anh cúi người xuống nhẹ nhàng cọ cọ mặt cô, rất thoải mái chạm tới, “Hi nhi, yêu anh được không?”

Không được! Cô muốn hét to ra tiếng, tình huống hiện giờ, cô không thể chọc giận anh, cho nên cô sợ rồi, “Anh để tôi suy nghĩ một chút.”

“Cả đời đủ không?”

Chờ nhiều thêm mấy trăm đời đi, cô yên lặng trả lời trong lòng, vẫn như trước không dám nói ra.

Tròng mắt chớp một cái, anh đang chờ đợi đáp án của cô.

“Đủ rồi.” Cô không biết làm như thế nào, ánh sáng trong đôi mắt chìm xuống. Làm sao bây giờ? Làm thế nào? Đổi lại là người bình thường, cô cần gì rối rắm vậy, trực tiếp một chiêu giải quyết.

Giường của cô là giường đơn, một người ngủ vừa đủ, hai người ngủ hơi chật chội, xem xét lại tư thế bây giờ của hai người, giường đơn vừa đủ tốt.

Môi của anh hôn lên mặt cô, mùi của cô rất mát mẻ.

Ánh mắt cô khép lại, da gà trên người cũng nổi lên, cũng không phải nói do anh đụng chạm làm cho cô ghê tởm, là cô không thể tiếp nhận gì kia dưới tình huống này. Cô cũng không phải thiếu nữ ngây thơ gì, cô không làm được chuyện giả bộ trinh nữ tiết liệt, chỉ có điều, chỉ có điều, tại sao cô bị cưỡng ép.

[FULL]  Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó NuôiTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang