☆ Chương 26: Cùng lang đi nghe trộm người xxx☆

2.3K 123 1
                                    

       Ngày hôm nay mây đen gió lớn phủ kín trời không có ánh trăng, cũng chẳng thể thấy được ngôi sao nào, chỉ có ánh sáng le lói của những đèn đuốc trong sơn thôn xa xa khiến trong lòng người có vài tia hàn ý, cảm giác cô độc lạnh lẽo.

       Thư sinh bị lang ôm trong lòng mà bay, chân không chạm đất, bên tai cơ hồ chỉ nghe thấy tiếng gió thổi.

       Thư sinh triệt để sợ hãi đến thở cũng không dám, chỉ biết bám chặt lấy y phục người kia, sợ rằng nếu động một chút liền có thể rơi xuống đến huyết nhục mơ hồ.

       Lang thấy vậy liền mỉm cười với người trong lòng: "ngươi không cần phải sợ, còn có ta ở đây."

       Thư sinh nghe vậy dần trở nên an tâm hơn.

       Hai người cũng không ở trên trời quá lâu, qua một khắc liền đáp xuống một tiền viện nhà nào đó.

      "Nơi này là...?" Thư sinh nhìn bốn phía đều tối đen như mực, nhất thời không thể phân rõ phương vị.

      Lang đem ngón trỏ đặt trên môi thư sinh: "Không được lên tiếng." Y liền ngoan ngoãn gật đầu.

      Lang lôi kéo thư sinh đi về phía một gian phòng, thư sinh không rõ nguyên nhân không thể làm gì khác đành để hắn tùy tiện kéo đi. Chưa đi được bao xa, vài âm thanh rên rỉ ám muội lúc ẩn lúc hiện lọt vào tai thư sinh.

      Đối với loại âm thanh này, y vốn là không thể cảm thấy quen thuộc hơn, vừa nghe đến mặt liền đỏ lên, chân cũng dừng không bước nữa.

      Yêu tinh này là thực sự dẫn hắn đến nghe trộm người ta....? Thực sự là quá đáng!

      Hắn không chịu đi, lang lại ở phía trước không ngừng lôi kéo, thư sinh liên tục lắc đầu, hung hăng lùi về phía sau. Lúc này trong gian phòng kia truyền đến một tiếng: "Ngưu ca~~~"

       Thanh âm kia rõ ràng là một nam tử lại nghe đến khàn đặc, hơn nữa trong miệng hắn kêu Ngưu ca, há chẳng phải người kia cũng là... là một nam nhân sao?!

      Thư sinh nhất thời kinh ngạc đến ngây người.

      Hắn cùng lang yêu này trong lúc làm cái kia, hắn đều cảm thấy vô cùng xấu hổ, cảm thấy sẽ bị người đời khinh thường, không còn mặt mũi thú thê sinh tử, không thể đi gặp tổ tông được nữa. Giờ khắc này, thấy họ cũng làm chuyện như vậy, khiến hắn trở nên lúng túng, cảm thấy mông lung.

     Thực sự không nghĩ đến trong thôn còn có người giống bọn họ làm chuyện này.

     Thư sinh ngây người bất động, lang liền đem hắn ôm lên, đi đến trước cửa sổ.

     Nhân loại chính là rất phiền phức, rõ ràng cũng chỉ có chuyện đó, trải qua mấy trăm năm vẫn còn tuân thủ nghiêm ngặt rất nhiều giáo điều vô lí, rất nhiều người cả đời cũng chưa từng tùy ý khoái hoạt qua, thật là phí phạm cuộc đời.

      Lang ở ngoài cửa sổ vẽ một vòng tròn, phần ở trong vòng liền biến mất, khung cảnh trong phòng hiện lên trước mắt thư sinh.

      Thư sinh cả kinh suýt chút nữa liền hét lên thành tiếng.

      Lang ấn lại thư sinh, bịt miệng hắn lại, cắn lỗ tai hắn một hồi nhẹ giọng nói: "Bị phát hiện ta cũng mặc kệ."

      Thư sinh mặt đỏ tới mang tai, nhưng không thể đi cũng không thể mở miệng.

      "Ngưu ca, a, ngươi thật lớn, ta thực sự không xong rồi, a a..."

      "Ngươi nói nơi nào không xong, ngươi phía trước tinh thần cực kì thỏa mãn, phía sau cũng như thế mạnh mẽ."

       Hai cơ thể nam nhân trần trụi tinh tráng nằm nhoài ra tủ quần áo, người phía sau ôm lấy người phía trước mãnh liệt dùng tay vỗ lên thân thể y.

       Ngăn tủ cũng thỉnh thoảng bị đụng phải phát ra âm thanh lạch cạch vang vọng.

       Hai người kia vóc người cũng gần như nhau, đều tóc đen áo choàng, quay lưng ra hướng cửa sổ, nhất thời không thể nhìn rõ là ai.

       Chỉ là cái kia, nơi thân thể liên kết, phân thân ra vão liên hồi, cùng với dâm thủy nơi đó tiếp xúc tạo ra từng hồi âm thanh vô cùng ám muội. Cũng không biết hai người đã làm như vậy bao lâu, phía bên trong bắp đùi nam nhân kia chậm rãi chảy ra một dòng bạch trọc.

       "A, trời sáng còn muốn a~~"

      "Ngày mai ta còn phải đi làm việc, ngươi nghỉ ngơi cho tốt."

       "Không thể để cho người nhìn thấy..." một con trâu không có ai xua đuổi cày ruộng một mình ngoài đồng ắt sẽ khiến người ta nghi ngờ.

      "Sợ cái gì a~~~ ta dùng thuật che mắt là ổn rồi, không phải vẫn luôn như vậy sao?'' Người phía sau cắn cắn nam tử phía trước nhẹ giọng nói.

        "Nhưng là ngươi, a, ngươi chân bị thương còn chưa khỏe, a, ngưu ca ngươi muốn làm chết ta rồi, a a."

      Nam nhân vừa nói vừa lắc lắc thân mình rõ ràng là chủ động đem thân thể đưa đến trước cái kia, một bộ hận đối phương không thể nhanh chóng thao chết mình.

      Thư sinh muốn nhắm chặt hai mắt mình lại, nhưng bị lang không biết làm cách nào khiến hai mắt một chút cũng không thể động.

       Hắn bị ép xem cảnh này, xấu hổ đến muốn khóc lên. Như vậy một nam nhân cường tráng, cư nhiên lại chủ động đem chính mình, chính mình....

       Hắn cảm giác qua hai mươi năm cuộc đời, tất cả nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan hắn nhận thức được trong phút chốc đều bị những chuyện sảy ra gần đây làm cho triệt để sụp đổ.

----- Hết chương 26 ----- 

[EDIT ĐAM MỸ]  XỨNG DANH MỘT ĐÊM BẢY LẦN LANGOnde as histórias ganham vida. Descobre agora