Chương 14 🔻 Trước cơn bão

1.2K 122 26
                                    

Kwon Ji Yong hôm nay trở về nhà một mình, mẹ sẽ ở lại bệnh viện với Seung Ri. Ở phủ tổng thống hiện tại đang có sự xuất hiện của hai vị cảnh sát trưởng của phòng điều tra Seoul. Họ là người chịu trách nhiệm tra sự việc lần này.

- "Tất cả người hầu và vệ sĩ trong nhà đều đã kiểm tra quá hết rồi chứ?"

"Đồ dùng riêng của họ thì không có để lại chứng cứ. Theo lời của ngài chúng tôi chú trọng hai người phu bếp là cô Park và cô Kim, trong đó dấu vân tay của người phụ bếp họ Kim trùng hợp với vân tay còn dính lại trong bao nilon chứa bột thuốc."

Người trong phủ tổng thống chưa bao giờ to gan muốn làm hại đến người của Ji Yong. Không ngoài khả năng người phụ bếp họ Kim này bị người bên ngoài mua chuộc. Dù là gì đi nữa thì cô ta chính là người làm hại trực tiếp đến Seung Ri. 

- "Việc còn lại là của hai vị, bằng mọi cách khiến cô ta khai ra nguyên do làm ra chuyện này. Còn nữa, tôi không muốn bất cứ thông tin nào rì rỉ trên báo chí."

Những việc ở phủ tổng thống đều phải được đảm bảo tuyệt mật. Sẽ không có một ai dám đăng bài hay thông tin gì mà không có sự cho phép của chính phủ. Người phụ nữ họ Kim đã bị cảnh sát giải đi. Lee Seung Ri không được biết đến chuyện này, Ji Yong chỉ tùy tiện tìm đại một lý do là cậu đau bụng do ngộ độc thứ ăn.

Sau hai ngày nhàm chán ở bệnh viện với thực đơn hàng ngày chỉ có cháo trắng, thuốc và nước lọc. Bây giờ đã được về nhà rồi, được thoát khỏi sự tù túng. Từ ngày Seung Ri bị hại đến mức phải đến bệnh viện thì Kwon Ji Yong dường như trở nên là một người đàn ông của gia đình hơn. Đặc biệt là cách đối xử với Seung Ri thì cũng khác trước nhiều. Đôi khi cậu cảm thấy không biết người bệnh là cậu hay là Ji Yong. 

Buổi tối, Seung Ri ngồi trên giường ngủ với một đống công văn của KwonF. Kwon Ji Yong tắm xong đi ra rồi Seung Ri cũng không hề biết. 

- "Cậu đang bày binh bố trận cái gì đây."

- "Là giấy tờ của công ty đấy."

- "Nhà có bàn ghế đàng hoàng sao cậu không lên đó ngồi?"

Ngồi trên giường như vậy không thấy đau lưng sao. 

- "Bàn uống nước quá thấp."

- "Vậy thì thư phòng, bàn làm việc của tôi."

Thư phòng là nơi Seung Ri không dám vào. Toàn giấy tờ quan trọng của nước nhà làm sao cậu dám tùy tiện đi vào được. Chưa kể mỗi lần vào phòng tổng thống đưa gọi Ji Yong xuống dùng cơm tối đều thấy đống giấy tờ bày bừa khắp bàn. 

- "Vào thư phòng đi, không hiểu chỗ nào tôi sẽ giúp cho."

Vào thư phòng, Seung Ri lần đầu tiên được ngồi lên chiếc ghế da đắt tiền còn được dùng bàn làm việc bằng gỗ của tổng thống Kwon Ji Yong. Ji Yong lần này đứng sau lưng, tận tình hướng dẫn về từng công văn một. Những vấn đề cần lưu ý khi giải quyết vấn đề của công ty, chiến lược cần vươn lên để đạt được. Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt Seung Ri bắt đầu nhăn lại thì Ji Yong biết là cậu đang không hiểu, liền nói lại một lần nữa. Nói chung hôm nay Kwon Ji Yong đã đóng vai là một người thầy một cách tốt nhất.

Trà Sữa và Cappuccino [GRI]Where stories live. Discover now