⊹⊱Chương 946: Một ngày làm thầy (15)⊰⊹

11.3K 1.2K 78
                                    

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 

Chị gái kia tới rất nhanh, trả lại điện thoại di động cho Kiều Liễm.

Kiều Liễm nói cảm ơn, Sơ Tranh thì cho cô ấy một khoản tiền, chị gái kia từ chối không cần.

"Tiện đường, cũng không phiền phức, không cần. . . Đây là em trai cô sao?" Ánh mắt chị gái rơi vào người thiếu niên.

"Không phải, học trò của tôi."

Chị gái nhíu mày: "Cô là giáo viên à."

"Ừ."

"Làm giáo viên rất tốt, cũng không cần tăng ca, không giống tôi, thứ bảy còn bị kéo đi làm việc." Chị gái phàn nàn: "Mệt gần chết còn không có nhiều tiền."

Chị gái đi cùng một phương hướng với Kiều Liễm, ba người cùng lên xe.

"Học sinh này của cô thật là đẹp."

"Ừ." Sơ Tranh gật đầu: "Đúng là rất đẹp." Chính là dân mù đường.

"Cậu ấy không thích nói chuyện?"

". . ." Sơ Tranh gật đầu, hẳn là không thích nói chuyện, dù sao Sơ Tranh cũng không thấy hắn nói bao nhiêu lời.

Chị gái xuống xe ở trạm tiếp theo.

Trạm này có không ít người xuống, bên trong không chật chội như vậy nữa, còn có chỗ trống dư ra.

Sơ Tranh để Kiều Liễm ngồi xuống, cô dựa ở bên cạnh, dễ dàng ngăn trở người chen tới.

Đến mấy trạm lưu lượng người nhiều, người chen lên càng nhiều, trong xe có một cỗ mùi mồ hôi hơi khó ngửi.

"Cô, cô ngồi đi." Kiều Liễm muốn nhường chỗ cho cô.

Sơ Tranh ấn hắn xuống: "Ngồi xuống."

Trên người Kiều Liễm vẫn mặc áo sơ mi tay dài như cũ, như vậy nhìn không giống học sinh lắm, mà ngược lại giống như một thành phần trí thức hơn.

Cách lớp vải vóc hơi mỏng, Kiều Liễm có thể cảm giác được nhiệt độ của bàn tay đang đặt trên bả vai mình.

Hơi nóng rực. . .

Kiều Liễm chưa từng bị phái nữ đụng chạm như thế.

Hắn mất tự nhiên xê dịch về phía sau, Sơ Tranh tự nhiên thu tay lại, giữ chặt tay vịn bên cạnh.

Kiều Liễm giơ tay ấn lên vai.

Hắn hơi ngửa đầu, cô gái đứng trước mặt hắn, rất trẻ trung, trẻ đến mức không giống giáo viên.

Tàu điện ngầm rất nhanh tới trạm dừng, Kiều Liễm thu hồi tâm tình, đi theo Sơ Tranh ra ngoài.

Đứng ở lối ra tàu điện ngầm, Kiều Liễm nói: "Cô, em đến rồi, cảm ơn cô đã tiễn em."

"Xác định không cần tôi đưa em về?"

"Không cần, ở đây em rất quen thuộc."

Sơ Tranh gật đầu, cùng Kiều Liễm tách ra, cô đón xe về ký túc xá.

Kiều Liễm đi ra một khoảng cách, quay đầu nhìn lại, Sơ Tranh đã lên xe.

Hắn quay đầu lại, đi lên phía trước một đoạn, từ từ dừng lại, quan sát xung quanh.

(Quyển 5) [Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc LinhWhere stories live. Discover now