CHƯƠNG 59: BẤM QUẺ

340 5 0
                                    

Chú cảnh sát dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Nạn nhân xương cốt toàn thân đều đứt lìa, xương ngực bị vật nặng đè nát, xương lõm xuống đâm vào khoang ngực, dẫn đến tim của nạn nhân bị nứt mà chết, tiếp đến là các cơ quan bộ phận liên đến phổi vì chịu áp lực mạnh mà bị vỡ, xuất hiện hiện tượng chảy máu trong, bị tổn hại nghiêm trọng như vậy, đừng nói là một nữ sinh trung học cho dù mấy người đàn ông trưởng thành hợp lực lại, cũng chưa chắc có thể một lần mà gây nên thiệt hại nặng nề như vậy."

Tôi đứng bên cạnh nghe cảnh sát phân tích, trong lòng run rẩy, làm cảnh sát thật không đơn giản, đối mặt với việc phân tích toàn diện nguyên nhân cái chết, xác định được hình thể của nghi phạm, loại bỏ sự nghi ngờ, trong một khoảng thời gian ngắn, cô gái yếu đuối là tôi đây từ nghi phạm trở thành nhân chứng, trong suốt quá trình này, tim của tôi giống như xe leo núi vậy cứ phập phồng lên xuống. Nhưng qua lời nói của họ cô cũng hiểu được, hiệu trưởng chết thảm ra sao, xương cốt toàn thân đều vỡ vụn, nội tạng cũng tan theo, vậy ngoài da ra, ông ấy chỉ còn lại một đám thịt rữa sao."

Hắc, tên chêt tiệt xuống tay mạnh quá, tính cách như vậy sau này vẫn là ít kiếm chuyện với anh ta thôi! Trả treo với anh, chính là tự hại chính bản thân mình, tuy rằng anh ta vì cứu tôi nên mới tức giận như vậy, nhưng mà cũng không cần phải ra tay tàn độc như vậy chứ!

Ở phòng bảo vệ một lúc lâu, các chú cảnh sát mới thả chúng tôi về! Nói thật, tôi được thả về, bản thân cũng cảm thấy kinh ngạc! 

Lúc án mạng xảy ra, trên màn hình rõ ràng quay được tôi và tên chết tiệt, theo quy luật thường thấy, trước khi họ bắt được Quỷ Vương Dạ Quân thì không phải là nên giữ tôi lại sao? Sao lại thả tôi đi rồi? Lẽ nào họ tin những gì tôi nói sao?


Sự việc dường như rất thuận lợi, nhưng cô vẫn nghi ngờ việc làm này của cảnh sát, sau khi quay lại phòng học, Trương Hào đứng sau lưng cô hỏi: "Cậu nói dối, thực ra cậu biết anh ta là ai, đúng không?"

Đột nhiên bị hỏi như vậy khiến tôi trở tay không kịp. Tôi nhìn Trương Hào có chút khó tưởng tượng nổi, lúc đó cậu ấy hoàn toàn không giống một tên khờ khạo, ánh mắt của cậu ấy sắc bén vô cùng, giống như là nhìn thấu tâm can tôi, khiến tôi không còn đường chạy.

Tôi quay lại chỗ ngồi của mình, do dự một chút mới lạnh lùng nói: "Tôi nên biết gì cơ? Cậu sẽ không cho rằng một cô gái trói gà không chặt như tôi  có thể trong một khoảng khắc làm người khác xương cốt toàn thân đều vỡ vụn chứ! Như vậy phải có thù hằn rất lớn với hiệu trưởng thì mới có thể làm ra loại chuyện tàn nhẫn như vậy? Tôi thì có thù hằn gì với hiệu trưởng chứ?"

Trương Hào cười, cậu đi đến cạnh bàn học của tôi, từ trong ngăn bàn lấy ra chiếc hộp gấm màu đỏ: "Tôi nhớ là trong máy giám sát ghi lại được cậu không hề cầm chiếc hộp này, nhưng lúc tôi vô tình gặp cậu ở cửa phòng hiệu trưởng, chiếc hộp này lại ở trong tay cậu, có phải người đàn ông trong đoạn băng ghi hình đưa cho cậu không?"

Trương Hào một lần nữa làm tôi kinh ngạc, tôi không ngờ năng lực quan sát của một tên khờ khạo lại có thể tốt như vậy. Nhưng cho dù như vậy tôi cũng không thể nói sự thật cho cậu ấy.

Quỷ Hôn (phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ