Chap 74

167 17 0
                                    

"Hiền nhi thỉnh an mẫu thân!" Bùi Châu Hiền vào phủ Bùi Cẩn Ngưng, hướng Bùi Cẩn Ngưng thỉnh an.

"Quỳ xuống!" Bùi Cẩn Ngưng nhìn nữ nhi của mình, sắc mặt đông lạnh, ngữ khí nghiêm khắc nói.

Bùi Châu Hiền không cãi lại một câu, quỳ gối trên mặt đất.

"Ngươi có biết sai?" Bùi Cẩn Ngưng tiến đến, đứng bên người Bùi Châu Hiền nhìn xuống hỏi.

"Lần này là nữ nhi khinh cuồng." Bùi Châu Hiền nói, tuy rằng lần này ra cửa, vận khí không tốt chiếm phần nhiều, nhưng xác thật cũng có chút tự cao, trước giờ ở Nam Triệu chưa bao giờ gặp được cao thủ như Quỷ Bà Bà, cho dù có gặp dựa vào sự lợi hại của nàng cũng có thể chạy thoát. Trải qua lần này, Bùi Châu Hiền mới chân chính cảm nhận được, thiện hạ to lớn, ngọa hổ tàng long, mình còn chưa đủ mạnh.

"Ngươi là gia chủ Bùi gia, mệnh của ngươi, chẳng những thuộc về mình, còn ảnh hưởng đến toàn bộ hưng suy của gia tộc Bùi gia, lần sau không thể để bản thân lâm vào nguy hiểm." Bùi Cẩn Ngưng nói lời thấm thía.

"Hiền nhi hiểu rõ, sau này sẽ không để bản thân rơi vào hiểm cảnh." Bùi Châu Hiền mặt không biểu tình nói.

"Ngươi hiểu rõ thì tốt, trước kia để ngươi một mình ra cửa là để rèn luyện một chút, bây giờ nghĩ lại là nương cũng có chút sơ sẩy, sau này kế nhiệm gia chủ, không cần đi ra ngoài một mình." Bùi Cẩn Ngưng công bằng nói, trước kia đồng ý để Bùi Châu Hiền ra ngoài, là do nghĩ rằng Hiền nhi có thể ứng phó được đại đa số tình huống, lần này người Hiền nhi gặp có lẽ không phải cao thủ tầm thường, hẳn là địch nhân đặc biệt thủ đoạn cực kỳ độc ác. Bất luận thế nào, loại tình huống này không thể phát sinh, nữ nhi là gia chủ đời kế tiếp của Bùi gia, không thể sai sót.

"Hiền nhi ghi nhớ lời mẫu thân dạy bảo." Bùi Châu Hiền gật đầu nói.

"Được rồi, ngươi đứng lên đi." Bùi Cẩn Ngưng không đành lòng trách móc nặng lời ái nữ của mình, liền cho Bùi Châu Hiền đứng dậy.

Lúc này Bùi Châu Hiền mới đứng lên.

"Đánh bị thương Tôn Thừa Hoan là người nào?" Tuy rằng Tôn Thừa Hoan luyện thần dương kiếm pháp mới tới tầng thứ chín, nhưng tầng chín cũng không yếu, bị đánh đến chút nữa đứt đoạn gân Tônh, nội lực hẳn là cũng cực kỳ thâm hậu.

"Chính là Quỷ Bà Bà trong truyền thuyết, nội lực của bà ta cực kỳ thâm hậu, ta với Tôn Thừa Hoan song kiếm hợp bích cũng không chiếm được chút ưu thế nào." Bùi Châu Hiền nói theo thật.

"Thật sự có nhân vật này?" Bùi Cẩn Ngưng vừa nghe, sắc mặt trầm trọng lên, cứ tưởng rằng đó là nhân vật trong truyền thuyết, do mọi người hư cấu ra, không nghĩ đến lại thực sự có người này, nếu thật là Quỷ Bà Bà, cũng không trách được Hiền nhi gặp nạn, thậm chí có thể bình an trở về đã xem như là may mắn. Khi nàng còn nhỏ, đã nghe nói đến nhân vật này, thậm chí là bà ngoại nàng cũng kể, khi bà còn trẻ đã nghe nói đến Quỷ Bà Bà đáng sợ rợn người. Lúc ngoại còn trẻ, lão thái bà đã được kêu là Quỷ Bà Bà, có thể thấy được lúc đó đã không còn trẻ nữa, tính đến bây giờ, lão thái bà kia rốt cuộc sống bao nhiêu năm rồi? Ngẫm lại liền thấy cực kỳ khủng bố. Phải biết rằng, Âm Dương Kiếm pháp luyện tới tầng thứ chín đã là không dễ, song kiếm xác nhập mà nói cơ hồ có thể độc bộ thiên hạ, Quỷ Bà Bà này quả nhiên là nhân vật trong truyền thuyết.

Bùi Châu Hiền đem quá trình đơn giản kể cho Bùi Cẩn Ngưng nghe một lần, Bùi Cẩn Ngưng nghe đều phải đổ mồ hôi lạnh vì các nàng.

"Xem ra lần này xác thật hung hiểm, có thể bình an trở về đúng là không dễ. Tôn Thừa Hoan có thể liều mình chắn một chưởng cho ngươi lần này, cũng không uổng công Bùi gia dốc lòng bồi dưỡng nàng. Đứa nhỏ Tôn Thừa Hoan này thiên phú tập võ thực sự không phải tầm thường, nếu có thể hướng về Bùi gia chúng ta, đối với Bùi gia thực sự là có ích." Hiện giờ nàng đã có thể xác định Tôn Tử Sinh là giả ngu giả ngơ, ngắn ngủn mấy năm, đã phát huy thiên phú về dược lý đến vô cùng nhuần nhuyễn, không có thông minh căn bản, tuyệt đối không thể làm được như vậy. Hơn nữa trong chuyện võ học Tôn Thừa Hoan cũng là thiên phú dị bẩm, một văn một võ, có thể vì Bùi gia, thật sự là không còn gì tốt hơn.

"Vâng." Bùi Châu Hiền nhẹ nhàng lên tiếng.

"Đúng rồi, triều đình đưa Tam hoàng tử ốm yếu bệnh tật không được sủng ái đến Nam Triệu trị liệu. Triều đình hiện giờ, hoàng đế đã tuổi già sức yếu, phàm là hoàng tử có thực lực đều đang tranh đoạt trữ vị. Nghe nói Tam hoàng tử không quyền không thế vì muốn tránh chuyện đoạt trữ mà cố ý cầu thỉnh hoàng đế cho hắn đến Nam Triệu chữa bệnh, qua năm ba bữa có lẽ sẽ đến đây. Đến lúc đó, ngươi an bày cẩn trọng." Bùi Cẩn Ngưng nói với Bùi Châu Hiền.

"Hiền nhi biết làm thế nào." Bùi Châu Hiền hơi nhíu mi nói, triều đình đưa hoàng tử đến, đại khái cũng giống như đưa đến củ khoai lang nóng bỏng tay, cho dù không muốn nhận, cũng đành phải bóp mũi nhận lấy.

"Còn một chuyện nũa, sắp đến tháng ba, còn khoảng mười bảy ngày, mấy ngày này, Bắc Nguy Quân gia, Tây Hầu Vương gia, Đông Nhiên Sở gia đều sẽ đưa người đến, đến lúc đó cũng phải an bày chu đáo, đừng để sảy ra sơ sót....." Bùi Cẩn Ngưng phân phó Bùi Châu Hiền.

"Hiền nhi hiểu rõ." Bùi Châu Hiền gật đầu nói.

"Đối với hôn phu tương lai của ngươi, ngươi có lựa chọn hay vừa ý người nào chưa?" Bùi Cẩn Ngưng đột nhiên hỏi.

Bùi Châu Hiền không nghĩ đến mẫu thân nàng sẽ đột nhiên hỏi vấn đề này, hơi hơi sửng sốt một chút, phản ứng lại, người đầu tiên hiện ra trong đầu nàng là Tôn Thừa Hoan. Nếu Tôn Thừa Hoan là nam, nàng có thể thoải mái hào phóng nói ra tên Tôn Thừa Hoan, không vấn đề gì, nhưng Tôn Thừa Hoan lại là nữ, lựa chọn này hiển nhiên mẫu thân nàng sẽ không tiếp thu.

"Còn không có." Chần chờ một lát sau, Bùi Châu Hiền mới trả lời Bùi Cẩn Ngưng.

Một thoáng chần chờ của Bùi Châu Hiền kia, làm Bùi Cẩn Ngưng có chút hoài nghi, chưa bao giờ thấy Hiền nhi để bụng nam tử nào, nhưng cố tình Hiền nhi lại chần chờ như vậy, chẳng lẽ trong lòng Hiền nhi đã chọn được người, chỉ là người đó không thích hợp sao? Bất quá nếu Hiền nhi cảm thấy người đó không thích hợp, khẳng định là không thích hợp, cho nên Bùi Cẩn Ngưng cũng liền thoải mái, không quá để ý.

"Nếu không có người nào vừa ý, thì chọn trong tam đại gia tộc, người không cần quá xuất sắc cũng không nên quá kém, đầu tiên là Quân gia, đến là Vương gia, cuối cùng là Sở gia." Bùi Cẩn Ngưng nói, Quân gia thế lực mạnh nhất, tất nhiên là lựa chọn liên hôn tốt nhất, còn Sở gia, vốn đã là quan hệ thông gia, không cần thiết thân hơn nữa, nếu lại liên hôn, sẽ chọc nghi kỵ cho triều đình.

"Tháng sau nhất định phải chọn hôn phu sao? Hiền nhi còn muốn đợi một chút, nữ nhi cũng hy vọng có thể giống như mẫu thân, tìm một người lưỡng tình tương duyệt làm bạn." Kỳ thật Bùi Châu Hiền cũng không muốn thành thần, chỉ là tìm cớ kéo dài, thầm nghĩ, chỉ cần chờ mẫu thân sinh hạ hài tử, nếu là nữ hài, như vậy hôn nhân của nàng có thể tự do hơn rất nhiều.

"Nếu không thể cùng đồng hành, thì chỉ có thể tăng thêm thống khổ thôi!" Bùi Cẩn Ngưng cảm thán nói.

"Mẫu thân có từng hối hận khi thành thân với phụ thân?" Bùi Châu Hiền lại hỏi.

"Ngươi không thể tưởng tượng được loại thống khổ này, Bùi gia có thuốc tốt nhất thiên hạ, lại không cứu được trượng phu của mình, nhìn chàng chết đi trong lòng mình..." Bùi Cẩn Ngưng cười khổ nói.

"Nếu là nam tử như phụ thân, ta sẽ nguyện ý." Ngữ khí Bùi Châu Hiền kiên định nói.

Bùi Cẩn Ngưng thấy Bùi Châu Hiền kiên trì như vậy, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì, nàng chưa bao giờ biết trong lòng nữ nhi lại còn có kiên trì như thế, chỉ là nữ nhi đi tìm một người như Sở Phi Nhiên ở nơi nào.

"Ngươi đã mười tám, đi đâu tìm nam tử như phụ thân của ngươi được?" Bùi Cẩn Ngưng hỏi.

"Cho ta thời gian một năm, nếu không có, thì đến lúc đó tính cũng không muộn." Bùi Châu Hiền chỉ muốn kéo dài đến lúc mẫu thân sinh hạ hài tử, sau đó lại tính toán tiếp.

"Ta chỉ sợ đến lúc đó, ngươi không chọn hôn phu, triều đình sẽ đến chỉ hôn." Lúc trước sở dĩ nàng nhặt Tôn Tử Sinh về, cũng là vì không muốn triều đình nhúng tay vào chuyện Bùi gia, ban hôn cho mình.

"Hiện giờ triều đình vì việc đoạt trữ vị mà tranh đến người chết ta sống, hẳn là Bùim thời không ra tay quản đến Nam Triệu đâu." Bùi Châu Hiền nói.

"Chỉ mong là như vậy, nếu ngươi kiên trì, ta liền cho ngươi thời gian một năm, đến lúc đó ngươi còn chưa chọn được, mẫu thân sẽ chọn cho ngươi." Bùi Cẩn Ngưng hạ lệnh.

"Vâng." Bùi Châu Hiền nhẹ giọng lên tiếng, thầm nghĩ, đến sang năm, mình mới là gia chủ Bùi gia, đến lúc đó, mẫu thân sợ là không can thiệp được. Nếu mẫu thân muốn mình kế nhiệm gia chủ, như thế, nàng liền không phải là một gia chủ không có thực quyền.

"Được, khí sắc của ngươi không tốt lắm, đi về nghỉ ngơi trước đi. Mấy ngày tới phỏng chừng sẽ rất bận." Bùi Cẩn Ngưng nói với Bùi Châu Hiền, bởi vì mang thai, thân thể nàng cũng bắt đầu mệt mỏi.

"Hiền nhi đã nhiều ngày chưa bắt mạch cho mẫu thân." Bùi Châu Hiền nói thế liền bắt Tônh cho Bùi Cẩn Ngưng, tuy rằng y thuật của Tôn Tử Sinh bây giờ cũng cực kỳ lợi hợi, nhưng là Bùi Châu Hiền vẫn còn có chút không tin tưởng Tôn Tử Sinh.

"Ngươi không yên tâm Tôn Tử Sinh?" Bùi Cẩn Ngưng hỏi.

"Nương yên tâm hắn sao?" Bùi Châu Hiền chỉ hỏi lại không trả lời.

"Nếu hẳn có mưu đồ, cũng quá trầm ổn rồi." Bùi Cẩn Ngưng nói.

Bùi Châu Hiền cũng không nói cái gì, dù sao Tôn Tử Sinh cũng không có hành động gì dị thường. Mình còn cảm thấy Tôn Thừa Hoan là người vô hại đối với mình, khó có thể nói mẫu thân thấy người bên gối mình như vậy, dù sao người cũng có tư tâm.

"Thân thể mẫu thân khỏe mạnh không ngại, Hiền nhi xin lui xuống trước." Bùi Châu Hiền bắt mạch xong, xác định mẫu thân mạnh khỏe mới buông tay Bùi Cẩn Ngưng ra, chuẩn bị đi về.

Bùi Cẩn Ngưng lại thầm nghĩ, nếu Tôn Tử Sinh muốn đối phó với mình, đại khái là có quá nhiều cơ hội.

....//.....

Bạch Thuật bốc thuốc cho Tôn Thừa Hoan tắm, hơn nữa cũng tự mình hầu hạ nàng tắm, dù sao Tôn Thừa Hoan cũng là vì tiểu thư mới bị thương, nàng liền ưu đãi cho Tôn Thừa Hoan một chút, chỉ là Tôn Thừa Hoan lại sống chết cũng không chịu. Từ lúc vào phủ bị mấy lão ma ma chà rớt một tầng da khi tắm, Tôn Thừa Hoan liền cực kỳ bài xích chuyện người khác tắm cho mình, dù sao cũng đã lớn, cũng biết xấu hổ ngượng ngùng, đặc biệt là sau khi biết mình thích nữ nhân xong, lại càng thêm bài xích.

Bạch Thuật đấu tranh với Tôn Thừa Hoan một lúc lâu sau, đành phải từ bỏ.

"Được, ngươi không muốn tắm thì thôi, cho ngươi bẩn chết luôn!" Bạch Thuật hừ lạnh một tiếng đi ra ngoài, vừa lúc gặp Bùi Châu Hiền từ phủ phu nhân về.

"Ngươi làm sao vậy?" Bùi Châu Hiền nhìn bộ dáng không vui vẻ của Bạch Thuật liền mở miệng hỏi.

"Ta hảo tâm chuẩn bị tắm rửa cho nàng, nàng sống chết lại không chịu tắm, hừ, còn tưởng ta thật muốn hầu hạ cho nàng sao, nếu không phải nàng vì tiểu thư mới bị thương, ta mới lười quản đến nàng....." Bạch Thuật cũng có chút tức giận nói, phải biết rằng nàng chính là nha hoàn ngự dụng của tiểu thư, tắm cho Tôn Thừa Hoan, là cất nhắc Tôn Thừa Hoan rồi, mà còn ghét bỏ, làm nàng không hoàn thành chuyện tiểu thư dặn dò.

"Ngươi xuống trước đi." Bùi Châu Hiền nhàn nhạt nói, lúc nàng dặn dò, cũng không có nghĩ nhiều, giờ khắc này tưởng tượng đến chuyện thân thể Tôn Thừa Hoan bị người khác nhìn thấy, có chút không muốn, Bùi Châu Hiền cho rằng, đây là bởi vì nàng cảm thấy Tôn Thừa Hoan thích nữ nhân đi, dặn dò một nữ nhân tắm gội cho Tôn Thừa Hoan, hình như không thỏa đáng lắm.

Thật ra trong lòng Tôn Thừa Hoan vẫn luôn trông ngóng Bùi Châu Hiền trở về, bây giờ nàng không nhìn thấy được Bùi Châu Hiền, trong lòng nhớ đến tàn nhẫn, mà Bùi Châu Hiền giờ trở về rồi, nghĩ đến tâm tư không nên có của mình, lúc nhìn đến Bùi Châu Hiền, cả người đều rất mất tự nhiên.

[BHTT - Cover Wenrene] TIỂU TỶ, BẤT HUNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ